May mắn thay, nàng có thể gặp được một chủ tử độ lượng như vậy.
Tử Bồ Đào nhỏ giọng nói: “Là tỳ nữ lắm miệng. Cô nương nhân hậu, không phải người thường có thể sánh được.”
Phó Oánh Châu chỉ cười, không để lời khen ngợi của người khác vào lòng.
Chỉ giục người đi đun một bát nước sôi, đợi cho ấm người.
Thanh Đào nghe Tử Bồ Đào nói, không bình tĩnh giống như Phó Oánh Châu, mà trở nên phẫn nộ, giận dữ nói: “Cô nương nhân hậu, chính là vì lòng dạ quá tốt, nên mới luôn bị người ta được voi đòi tiên, bắt nạt. Theo tỳ nữ thấy, đồ trang sức của cô nương, không chỉ phải đeo, mà còn phải đeo hàng ngày, đeo ngày này qua ngày khác. Có chuyện hay không có chuyện, đứng trước mặt bọn họ, tức chết bọn họ mới tốt.”
Tử Bồ Đào mới đến, mặc dù biết Phó Oánh Châu và kế mẫu không hợp nhau, nhưng không trải qua những chuyện trước đây, nên không giống Thanh Đào, tích tụ oán hận từ lâu.
Đối với Thanh Đào mà nói, chỉ cần có thể khiến Trần thị và nữ nhi của bà ta phải chịu thiệt, nàng sẽ làm. Chỉ cần khiến Trần thị và nữ nhi của bà ta không vui, nàng sẽ vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT