Đang bối rối, chỉ nghe thấy giọng nói trong trẻo, bình thản bên ngoài lại nói: “Tiểu sinh nhà nghèo, bán chữ kiếm sống, vào khoảng thất tịch, có bán chữ bên ngoài Tụy Tiên Lâu, đúng lúc trời mưa to, số bức họa trong tay không bán được mấy bức.”
“May nhờ cô nương ra tay giúp đỡ, mua với giá cao, giải quyết nỗi lo cấp bách cho tiểu sinh, nên mấy tháng nay mới có thể chuyên tâm ôn luyện, chuẩn bị cho kỳ thi Đình.”
“Đa tạ cô nương.” Tạ Lang Nhiên mỉm cười nói.
Phó Oánh Châu bừng tỉnh: Hóa ra người hôm đó đứng dưới hiên tránh mưa, ngửa đầu uống rượu, chính là hắn!
Thái độ không vui vì vật, không buồn vì mình, bảy phần tự đắc, ba phần kiêu ngạo, ai nhìn thấy cũng sẽ khó quên.
Chỉ là, muốn liên hệ bóng người đó với thư sinh khiêm tốn, ôn hòa bước xuống từ trên xe ngựa, Phó Oánh Châu vẫn có chút ngoài ý muốn.
Dù sao thì Tạ Lang Nhiên nhảy xuống từ trên xe ngựa trông cũng nghiêm chỉnh, rất ngoan ngoãn. Đâu có chút nào giống với dáng vẻ phóng khoáng khi đứng dưới hiên tránh mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT