Mặc dù không còn Trần thị bán đồ hồi môn của Chu Quang Như để bù đắp vào khoản chi tiêu thường ngày nữa, nhưng Phó Đường Dung sống không được thoải mái, thuê một tứ hợp viện không được coi là vị trí tốt, Phó Đường Dung vẫn có thể lấy ra được, dù sao cũng là nhi nữ mình, không thể để nàng ta đi ở chuồng lợn chuồng bò.
Còn Phó Minh Châu thu dọn hành lý, tràn đầy mong đợi mình có thể trở về kinh thành sống những ngày thoải mái, nhìn thấy ngôi nhà nhỏ đổ nát hoang tàn này, nhất thời ngây người.
Nàng ta còn tưởng rằng cha thương nàng ta mới cho nàng ta trở về từ trang viên, kết quả cha lại nhét nàng ta vào đây?! Đây là cái gì chứ! Tiền rượu của hắn còn đắt hơn tiền thuê nhà này! Hắn tự mình ăn chơi trác táng, tiêu tiền như nước, đối với nhi nữ mình, lại lạnh lùng vô tình như vậy?
Phó Minh Châu đau lòng không thôi, đã đoán sai vị trí của mình trong lòng Phó Đường Dung, ngay cả cơ hội lật ngược tình thế cho Trần thị cũng không buồn nghĩ.
Lật ngược tình thế gì chứ? Có thể sống sót đã là tốt lắm rồi.
Giờ đây, nàng ta đã chẳng còn thể diện gì, nói gì cũng chẳng có ai nghe.
Nhìn cha nàng ta, rồi nhìn mẫu thân nàng t, ai có thể dựa vào được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT