Giờ thì có thể yên tâm rồi.
Phó Oánh Châu cười, cắt ngang lời Thanh Đào đang còn oán trách Phó Đường Dung hẹp hòi: “Đừng nói chuyện này nữa, mấy ngày nữa là đến sinh nhật biểu đệ, ngươi phải cùng ta ra ngoài một chuyến, đi chuẩn bị quà cho hắn.”
Thanh Đào bĩu môi, tuy không nói Phó Đường Dung không tốt nữa, nhưng nhắc đến Thẩm Triều Thanh, nàng ta vẫn có lời muốn nói: “Cô nương, chuẩn bị quà cho biểu thiếu gia sao? Dạo này hắn gặp cô nương vẫn là bộ dạng trợn mắt như cũ, muốn chuẩn bị quà cho hắn... Nô tỳ không phục. Ra ngoài làm gì, trực tiếp nhổ một nhúm cỏ đuôi chó, bắt một con cóc rồi tặng cho hắn là được.”
Phó Oánh Châu lại phì cười.
Không chỉ lời nói của Thanh Đào buồn cười, mà nghĩ đến bộ dạng Thẩm Triều Thanh gần đây không ưa nàng nhưng lại không làm gì được nàng, nàng lại thấy buồn cười.
“Ở nhờ nhà người khác, chính là khách. Chủ nhà có ngày sinh nhật, nếu không có chút biểu hiện gì, thì không hợp lý.” Phó Oánh Châu nói, “Huống hồ, ta đã nghĩ ra sẽ tặng gì cho hắn rồi.”
Nghĩ đến món quà định tặng Thẩm Triều Thanh, Phó Oánh Châu càng cười đến cong cả mắt: “Đi thôi, chuẩn bị chuẩn bị, chúng ta có thể ra ngoài rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play