Thần sắc của Cam lang trung không khỏi trở nên thâm trầm hơn nhiều, tình hình trước mắt, không đi không được, nhưng nếu cứ đi như vậy, nhiều năm như vậy mà vẫn không gây dựng được danh tiếng gì ở kinh thành, hắn cũng như có xương mắc trong họng, có chút bi tráng vì tráng chí chưa thành.
Chớp mắt, nửa đời người này cứ thế trôi qua. Vốn muốn nhân cơ hội công tử Vương gia bị bệnh, mà gây dựng nên danh tiếng, cược một ván lớn, nhưng ông trời lại không thương xót, không đứng về phía hắn.
Cam lang trung tức giận và hối hận đập mạnh vào bàn, đột nhiên, hắn nhớ đến một người.
“Suýt nữa thì quên mất bà ta…” Trong đôi mắt u ám của Cam lang trung đột nhiên lóe lên một tia sáng, lập tức nói với tiểu đồng: “Đi đưa thiếp cho phu nhân nhà Hầu gia.”
“Đã lâu không gặp, cũng đến lúc đi bái kiến bà ta rồi.” Cam lang trung nheo mắt lại, nghĩ đến Trần thị, chỉ thấy mây mù trong lòng tan biến, cười đắc ý: “Làm phu nhân Hầu gia lâu như vậy, bà ta hẳn đã tích cóp được không ít bạc, ngươi và ta sẽ không cần lo lắng về tiền bạc trên đường.”
Tiền mình kiếm được, làm sao có thể dễ dàng và nhanh chóng bằng cướp tiền của người khác?
Tiền mình kiếm được, gọi là tiền vất vả, tiền mồ hôi nước mắt. Cướp tiền của người khác, gọi là của cải từ trên trời rơi xuống, truy phú trong cảnh hiểm, có thể phát tài làm giàu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT