Biết Trần thị sẽ nghĩ cách chặn thư, không ngờ Trần thị lại dùng cách tự chặt đứt đường lui như sói tự cắn mình.
Xem ra lần này nàng đã dồn kế mẫu của mình vào đường cùng rồi…
“Nhưng mà, còn có chuyện vui hơn nữa.” Thanh Đào vẫn chưa nói hết, nàng ta vui vẻ đến gần Phó Oánh Châu, “Nghe nói tối qua bà ta ngất xỉu, sáng nay vẫn chưa tỉnh lại, giờ Đình Lan Viện loạn thành một đoàn. Không biết là bà ta bệnh thật hay giả bệnh nữa. Theo tỳ nữ thấy, không chừng là để trốn tránh hình phạt nên mới bày ra trò ngất xỉu này.”
“Bệnh cũng được, không bệnh cũng được, tóm lại lần này bà ta không chiếm được lợi gì. Đây gọi là ác giả ác báo!”
Phó Oánh Châu cong môi cười, trước không nói đến vận may có tốt lên hay không, nhưng sau khi đến Chu phủ, tâm trạng của nàng thực sự đã trở nên ổn định.
Cuộc sống trôi qua rất thoải mái vui vẻ, bầu không khí ở Chu gia cũng tốt hơn nhiều so với Hầu phủ hỗn loạn. Sống trong môi trường như vậy, cả tâm trạng và khí chất của con người đều khác hẳn. Không hổ danh câu nói của người xưa, gia hòa vạn sự hưng.
Mặc dù nhà của nàng ở Phó phủ, nhưng làm việc hành sự ở Phó phủ, đều phải tuân thủ quy củ, không được làm mất thể diện, nàng luôn có cảm giác như đang đi trên băng mỏng, mặc dù có một lão phu nhân có thể chống lưng cho nàng, nhưng Phó Oánh Châu cũng biết lão phu nhân coi trọng Hầu phủ hơn nàng, nên không dám thực sự làm càn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT