Hiện tại nhi nữ không ở Hầu phủ, nếu bà ta ngã xuống, không có ai mưu tính cho nàng ta, thì sợ rằng nàng ta sẽ không bao giờ có thể trở về kinh thành, đến lúc đó dù có chịu nhiều khổ cực, rèn luyện tính tình tốt đến đâu cũng vô dụng.
Do đó, Trần thị luôn rất trân trọng mạng sống của mình.
Chỉ cần bà ta còn sống một ngày, thì bà ta vẫn là Hầu phu nhân của Hầu phủ, núi xanh vẫn còn đó, vẫn có củi đốt, đợi đến khi đón nhi nữ trở về, bà ta vẫn sẽ còn cơ hội lật ngược tình thế, cũng có vị trí đó, để thay nhi nữ mưu cầu một tương lai tốt đẹp.
Ngày hôm đó, thấy một tiểu nha hoàn thò đầu thò cổ ngoài cửa phòng, Trần thị còn tưởng là thư của Phó Minh Châu gửi về, không ngờ chờ nha hoàn đưa thư đến tay bà ta, lại là thư của Hoa chưởng quầy viết.
Hoa chưởng quầy tự biết mình không đấu lại được Văn Chiêu Tài, hôm nay Phó Oánh Châu đuổi việc chưởng quầy khác, hắn còn có thể xem náo nhiệt, nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, chuyện bị đuổi việc sớm muộn gì cũng đến lượt hắn.
Hoa chưởng quầy đã không còn tin tưởng mấy chưởng quầy khác, sẽ không bàn bạc đối sách với bọn họ nữa, nhưng chỉ còn một mình hắn, đơn thương độc mã, cũng khó mà tiến thoái, khó mà thi triển, hắn liền muốn tìm lại một người đồng hành đáng tin cậy, cùng nhau mưu đại sự.
Hoa chưởng quầy nghĩ đến Trần thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT