Nàng ta không biết có người bán tranh ngoài đường trong mưa, tất nhiên cũng không hiểu tại sao Phó Oánh Châu lại bảo nha hoàn chạy xuống mua tranh, ngược lại còn thấy hành động của Phó Oánh Châu vô cùng kỳ quái.
Một lát sau, Thanh Đào ôm mấy bức thư họa về, đưa cho Phó Oánh Châu, nói: “Cô nương, việc người dặn dò, tỳ nữ đều đã làm xong.”
“Tranh là ba mươi văn một bức, chữ là mười văn. Cô nương tuổi Mão, tỳ nữ cố ý mua bức tranh vẽ con thỏ này, chữ thì mua hai bức. Ô cũng đã đưa rồi, tiểu lang quân bán tranh bảo ta gửi lời cảm ơn cô nương, nói rằng nếu sau này có duyên, sẽ trả lại ô.”
Phó Oánh Châu gật đầu, định bảo Thanh Đào cất thư họa đi, thì quận chúa Đan Ninh bên cạnh tò mò nói: “Ta muốn xem thư họa này.”
Không ngờ, nha hoàn mà Phó Oánh Châu phái đi, thực sự mua thư họa về.
Quận chúa Đan Ninh tò mò tiến lại gần, Phó Oánh Châu đành phải mở thư họa ra, vừa nhìn, chính nàng cũng có chút kinh ngạc.
Bản thân nàng không hiểu về chữ, nhưng cũng có thể nhận ra, nét bút trầm ổn hữu lực, nét chữ uyển chuyển như gió, là nét bút rất có cốt cách, có thể thấy được có chút công phu và bản lĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT