Quan trọng là, đồ ăn ngon lắm! Bây giờ ai mà không biết, đại cô nương rất biết ăn?
Bản thân biết ăn còn hào phóng, thường thưởng cho người trong viện cùng ăn, ai nấy đều ăn đến mặt mày hồng hào.
Đây không phải là nghe nói, mà là nàng ta tận mắt nhìn thấy. Bà lão vừa vào làm việc mấy hôm trước, được nuôi dưỡng một thời gian, cũng được nuôi dưỡng rất thoải mái, người cũng khỏe mạnh hơn nhiều, trông trẻ ra cả chục tuổi.
Trong lòng tiểu nha hoàn vô cùng hâm mộ, đáng tiếc là Lạc Chỉ Viện bây giờ không phải muốn vào là vào được, muốn vào thì phải tranh giành đến vỡ đầu mới được.
Cuộc sống thật không dễ dàng, tiểu nha hoàn thở dài.
Tiểu nha hoàn thu hồi tâm tư của mình, lại nói với Trần thị: “Hôm nay đại cô nương trang điểm như vậy, khóe mắt dài, đuôi mày đậm, nhìn thật là diễm lệ, cả khuôn mặt trang điểm đậm như vậy, thật sự không có chút dáng vẻ nhu mì dịu dàng nào.”
Hôm nay được Trần thị ra lệnh, tiểu nha hoàn trốn ở bức bình phong để lén nhìn, thấy được cách trang điểm của Phó Oánh Châu hôm nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play