Lúc này, thái độ của Phó Oánh Châu đối với bọn họ rõ ràng đã tốt hơn, đây là công lao của Hoa chưởng quỹ, cũng là công lao của tất cả bọn họ!
Quả nhiên là, mọi người góp củi ngọn lửa mới cao được. Một cô nương chưa từng trải sự đời, chẳng phải đã bị bọn họ lừa gạt đến mức quay cuồng, lại tin tưởng bọn họ rồi sao?
Trong mắt bọn họ lúc này, Phó Oánh Châu chính là một con cừu non ngây thơ, chờ bị giết thịt.
“Cảm ơn lời khen của Hoa chưởng quỹ.” Phó Oánh Châu cười cười, “Làm phiền các chưởng quỹ, chỉ là...”
Phó Oánh Châu do dự một chút, nghiêm mặt nói: “Các chưởng quỹ đều là người thông minh, chúng ta đừng nói chuyện vòng vo nữa, ta sẽ nói thẳng với các ngươi, sổ sách năm nay ta đã xem qua, doanh thu của các ngươi không thể khiến người ta hài lòng, niệm tình các ngươi đã làm việc cho Hầu phủ nhiều năm như vậy, ta sẽ không đến mức không cho các ngươi cơ hội, nhưng mà, Hầu phủ không nuôi kẻ ăn không ngồi rồi.”
Lời này vừa nói ra, lòng của mấy chưởng quỹ lập tức chùng xuống, nhìn nhau, có chút hoảng loạn.
Nghe ý tứ trong lời nói của Phó Oánh Châu, là muốn sa thải người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play