Người ta vẫn nói, nhi tử tuổi ăn tuổi lớn, ăn đến nỗi cha nương nghèo rớt mồng tơi.
Cao Quế Hoa rửa tay đi vào, thấy Tạ Lang Nhiên quả nhiên như bà ta nghĩ, ăn ngấu nghiến, giống như quỷ đói đầu thai, không thể nhìn nổi.
Nếu chưa từng thấy cách ăn uống nho nhã, bà ta còn không thấy có gì lạ, nhưng dù sao cũng đã nhìn thấy dáng vẻ thong thả của người ta, càng nhìn nhi tử mình càng giống Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm, rất chán ghét nói: “Ăn chậm một chút, cũng không có ai giành với ngươi, cũng không biết ăn nhiều như vậy, dùng vào việc gì, cũng không thấy béo lên chút nào.”
Cao Quế Hoa không hài lòng lẩm bẩm, trong lòng vô cùng khó hiểu, nhi tử hàng ngày ăn nhiều như vậy, chỉ cao thêm, cũng không thấy trên người có bao nhiêu thịt.
Chiều cao thì tăng như điên, Cao Quế Hoa rất muốn nhi tử mình béo tốt, vai u thịt bắp, dẫn ra ngoài oai phong lẫm liệt, để mọi người nhìn xem bà ta nuôi nhi tử khỏe mạnh thế nào, đáng tiếc, cơm đều ăn vào người chó rồi, thế nào cũng không béo lên được.
Cộng thêm khuôn mặt giống nhi nữ, dù có phơi nắng thế nào cũng không đen được, đứng giữa đám nông dân, giống như một cây tre, bẻ một cái là gãy, trách sao ngày ngày bị người ta gọi là thư sinh yếu đuối.
Nếu không phải bà ta là người nuôi lớn hắn, trên đường gặp hắn, bà ta cũng phải cho rằng hài tử này là một chiếc gối thêu hoa không có sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT