Lần này, Phó Oánh Châu đến biệt trang, mấy ngày liền không về, tám phần là ở bên kia gặp phải chuyện lớn. Nếu không, Phó Oánh Châu sao có thể ở lại nơi thôn quê nghèo nàn đó?
Mặc dù những người làm chưởng quầy như chết rồi không trả lời thư cho bà ta, nhưng bà ta coi như họ bận đối phó với Phó Oánh Châu, đang thay bà ta làm việc tốt, không so đo.
Xem ra, những người chưởng quầy, quản gia này, rất xứng đáng với số tiền mình đưa, quả nhiên không uổng phí kỳ vọng của bà ta, cầm tiền thì ngoan ngoãn làm việc.
Không chỉ kéo Phó Oánh Châu lại, còn khiến nàng phải chịu thiệt, trói buộc nàng ở nông thôn, không về được.
Phó Oánh Châu kéo dài thời gian càng lâu, lão phu nhân bên này càng lo lắng, có thể trực tiếp làm suy sụp cơ thể của lão bà kia là tốt nhất.
Đây chính là một mũi tên trúng hai đích, ai bảo bọn họ những ngày này luôn làm khó dễ bà ta.
Đang vui vẻ, Trần thị chỉnh lại quần áo của mình, cười tươi để người ta búi lại tóc cho mình, thong thả nói: “Đi thôi, đến Mộc Tê Đường dùng cơm, đừng để, người mẫu thân kia chờ lâu, đây không phải là việc mà một người con dâu tốt nên làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play