Nhưng nhìn Phó Oánh Châu không giận không hờn, ngược lại thẳng thắn muốn đến vùng quê tìm những người quản lý biệt trang, ma ma quản sự vừa thấy bất ngờ, vừa thấy khó hiểu, hoàn toàn không đoán được Phó Oánh Châu đi đến trang viên lần này có thể có tác dụng gì.
Ngay cả một ma ma quản sự nhiều kinh nghiệm như bà cũng không đoán được ý định của Phó Oánh Châu, vậy thì xem ra Phó Oánh Châu lần này, có lẽ là gặp chuyện hoảng hốt, giống như ruồi không đầu, chạy loạn khắp nơi.
Một người làm chủ sự, bản thân đã loạn trận, thì có bản lĩnh gì?
Bà ta ngẩn người một lúc, dưới sự thúc giục của Thanh Đào, mới hoàn hồn, lập tức nở một nụ cười.
Bất kể Phó Oánh Châu nghĩ gì trong lòng, đối với ma ma quản sự mà nói, quan trọng nhất là chuyện của chính mình.
Vốn tưởng rằng hôm nay không tránh khỏi một trận mắng, bản thân kẹp ở giữa tiến thoái lưỡng nan, nào ngờ đại cô nương lại ngoài ý muốn, khiến ma ma quản sự bất ngờ, cảm thấy mình may mắn, vô duyên vô cớ được lợi.
Phó Oánh Châu có gây chuyện cười hay không, liên quan gì đến bà tâ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play