Khi nghe Phó Oánh Châu nói chuyện, lão phu nhân luôn mỉm cười, cảm thấy tôn nữ thật tốt, tôn nữ thật tuyệt. Quả không hổ là người được bà coi trọng và dựa dẫm, nói năng làm việc đều có chừng mực, không bao giờ tranh giành, tự nhận thức đúng đắn về bản thân, không kiêu ngạo tự đại, là người thông minh, khiêm tốn, kín đáo, trong lòng có chừng mực.
Nhưng cùng một câu nói do Trần thị nói ra, thì biểu cảm của lão phu nhân lại không như vậy.
Trong lòng bà thầm nghĩ, kế mẫu quả nhiên là kế mẫu, quả nhiên không tính toán chu toàn cho nhi nữ của trượng phu. Trần thị đây là muốn nắm giữ quyền lực trong tay, không cho Phó Oánh Châu bất kỳ lợi ích và cơ hội nào, mới nói như vậy.
Cũng không nhìn xem Oánh Nhi của bà, ưu tú như vậy. Vừa biết tính toán, lại vừa hiểu chừng mực. Nói năng làm việc đều được Chu ma ma khen ngợi, chưa bao giờ sai sót.
Một hài tử tốt như vậy, cho dù Phó Oánh Châu có nói rằng mình còn nhỏ, không đảm đương được, thì lão phu nhân cũng sẽ không thực sự nghĩ như vậy. Mà cảm thấy nàng chỉ khiêm tốn thôi, còn những người hùa theo, thì hoặc là không có tầm nhìn, hoặc là có ý đồ xấu.
Theo lão phu nhân thấy, thì Trần thị là người chiếm cả hai điều này.
Không chỉ chiếm cả hai điều, mà còn giả vờ giả vịt, vô cùng giả tạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT