Kho vàng của bà đã nhiều năm không động đến, dạo gần đây, luôn ban thưởng đồ đạc cho Oánh Nhi ba lần năm lượt, đúng là phá tài. Còn về việc tức ngực khó thở, quả thực thường xuyên cảm thấy, một là do thân thể vốn không tốt, hai là do nhi tử ngốc nghếch từ Giang Nam trở về, vẫn đêm đêm chơi bời, khiến bà tức giận. Còn về điều mong cầu trong lòng, không gì khác ngoài việc mong cho Hầu phủ hương hỏa không dứt, khôi phục vinh quang ngày trước, không đến nỗi suy tàn.
Nhưng hãy xem, Hầu phủ bây giờ ra sao, không có một người nào có thể gánh vác được, đương nhiên là điều mong cầu trong lòng không được hồi đáp.
Nói như vậy, lời của đại sư, đúng là trúng hết. Trong lòng lão phu nhân không khỏi tin đại sư vài phần, đồng thời càng thêm lo lắng bất an.
Đại sư lại nói: “Phá tài, đó là tránh được tai họa. May mà ngày thường thí chủ rất sùng bái Phật, mới có thể dùng tiền tài hóa giải tai họa. Cơ thể không khỏe, đó là do có người đoạt mất tinh khí thần của thí chủ. Điều mong cầu trong lòng không được hồi đáp, là vì có tiểu nhân làm loạn, ảnh hưởng đến khí thế của Hầu phủ!”
Liên quan đến vận thế sau này của Hầu phủ, lão phu nhân lo lắng, luôn sợ sau khi mình chết không có mặt mũi nào đối diện với tổ tiên, vội hỏi: “Vậy đại sư có biết cách giải quyết không?”
“Thí chủ đừng vội, theo bần tăng thấy, có lẽ là có người có bát tự xung khắc với thí chủ, chỉ cần tìm ra người này, tránh xa, tất nhiên có thể không công mà phá, có thể bảo vệ gia trạch hưng vượng, người nhà bình an. Nếu cứ mặc kệ, e rằng thí chủ sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, chỉ sợ Hầu phủ cũng sẽ... ôi!”
Lão phu nhân lo lắng: “Liễu Diệp, lấy giấy bát tự của ta cho đại sư xem nào--”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT