“Ta thấy, qua hai ngày nữa, vương phi nhất định sẽ phạt nàng ta vì chuyện này.”
“Mẫu thân nói đúng.” Phó Minh Châu cố nén chua xót trong lòng, nói: “Hôm nay có rất nhiều cô nương vì muốn quen biết Phó Oánh Châu mà đến nói chuyện với con, con thấy bọn họ cũng bị hỏng não rồi, toàn là lũ ngu ngốc không não.”
“Đúng vậy.” Trần thị thấy Phó Minh Châu dần dần nghĩ thông suốt, biểu cảm cũng dịu đi nhiều, yêu thương xoa đầu Phó Minh Châu, “Chỉ trách bọn họ không có mắt, thật sự coi Phó Oánh Châu là nhân vật gì ghê gớm lắm.”
Chỉ là chuyện hôm nay, rốt cuộc cũng đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho Trần thị.
Phó Oánh Châu bây giờ đã khác xưa, trong nhà có lão phu nhân che chở, bên ngoài có Chu ma ma giúp đỡ, giờ Phó Oánh Châu lại còn dựa vào quận chúa Đan Ninh, sau này chỉ sợ càng khó đối phó.
Những chuyện xảy ra liên tiếp trong những ngày này đã khiến bà ta cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nếu không nhanh chóng giải quyết dứt điểm, về sau sẽ càng khó khăn hơn.
Trần thị hạ giọng nói với Phó Minh Châu: “Phải nhanh chóng đưa Phó Oánh Châu đến trang viên ở thôn quê, không thể để nàng ở lại đây nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT