Người khác sợ thua sẽ khiến quận chúa không vui, Phó Minh Châu tất nhiên cũng sợ. Nhưng nàng ta lại rất tự tin vào độ chính xác và kỹ thuật của mình, đúng như câu nói phú quý hiểm trung cầu, không vào hang cọp sao bắt được cọp, để có thể có được mối quan hệ tốt với Quận chúa, Phó Minh Châu chỉ có thể liều mạng.
Chỉ là nàng ta tự tin như vậy, nào ngờ nửa đường lại xuất hiện Thanh Đào như Trình Giảo Kim, muốn đến cướp mất sự nổi bật của nàng ta.
Phó Minh Châu tức giận không thôi, nhưng nghĩ đến lời dạy của Trần thị, rất nhanh đã bình tĩnh lại, nghĩ ra đối sách mới.
Phó Oánh Châu muốn cướp sự nổi bật của nàng ta, vậy cũng phải có bản lĩnh thật sự. Ném vòng đều là trò chơi của các quý nữ, nha hoàn làm sao có cơ hội tiếp xúc, càng đừng nói đến chơi giỏi.
Thôi vậy, nếu Phó Oánh Châu không biết rõ bản lĩnh của mình, không biết mình có mấy cân mấy lạng, muốn phái một nha đầu thô tục đến, muốn đè bẹp nàng ta, vậy thì để nàng nếm thử sự lợi hại, ngã một cú đau đi.
“Quận chúa, để nàng ta lên trước đi.” Phó Minh Châu ôn nhu chu đáo nói: “Thanh Đào là nha hoàn của tỷ tỷ ta, đại diện cho tỷ tỷ, ta là muội muội, đương nhiên phải nhường nhịn mới phải đạo, sao có thể giành trước tỷ tỷ chứ?”
Một phen nói chuyện ân cần ôn nhu, hợp tình hợp lý, khiến người ta không thể từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT