Ngay cả trong khoảng thời gian Trần thị bề ngoài bảo vệ Phó Oánh Châu, nâng đỡ Phó Oánh Châu, thì đồ dùng của Phó Minh Châu vẫn tốt hơn Phó Oánh Châu một chút, trong âm thầm, không biết nàng ta đã được nhét bao nhiêu, cho bao nhiêu.
Đến khi Trần thị không còn che giấu nữa, đồ dùng của Phó Minh Châu lại càng tốt hơn Phó Oánh Châu rất nhiều, không cần phải che che giấu giấu, lén lút nhét nữa.
Từ trước đến nay, Phó Minh Châu đều cho rằng mình không thiếu ăn thiếu mặc. Đồ trang sức, váy áo, vải vóc thịnh hành ở kinh thành, Trần thị đều mang đến cho nàng ta những thứ mới nhất vào đúng mùa. Mỗi lần ra ngoài chơi với các tiểu thư, nàng ta cũng chưa từng thua kém ai, chưa từng bị người khác coi thường.
Chỉ có Phó Oánh Châu mới phải ghen tị khi nhìn thấy những thứ nàng có, ở bên cạnh chua xót, tức giận, sốt ruột đến mức muốn nhảy dựng lên nhưng không thể làm được gì.
Còn nàng ta chỉ cần bình tĩnh đối mặt, tỏ ra không tranh không giành, thì sẽ khiến Phó Oánh Châu trở thành người làm nền tôn lên vẻ vô cùng cao quý, nàng ta sẽ được mọi người khen ngợi, có danh tiếng tốt là không màng tới vật chất.
Đây là lần đầu tiên Phó Minh Châu nếm trải hương vị của Phó Oánh Châu lúc trước.
Đồ trang sức là khác nhau, gấm vóc cũng khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT