Phó Minh Châu cũng nhìn thấy bóng dáng nha hoàn kia, bước chân dừng lại, hỏi: “Đó là nha hoàn của ai? Sao trông lạ thế?”
Nha hoàn nhỏ nhìn kỹ vài lần, đáp: “Là Chu ma ma dẫn đến.”
Nghe vậy, thần sắc Phó Minh Châu thay đổi, thêm vài phần coi trọng.
Hôm trước, nghe nha hoàn nói Chu ma ma đến viện của phu nhân, muốn nàng qua đó, nàng cũng mừng rỡ vô cùng, vội vàng đi đến, định gặp Chu ma ma một lần, nào ngờ Chu ma ma đến vội vàng, đi cũng vội vàng, còn ép nương nàng thừa nhận đã gỡ bỏ lệnh cấm túc của Phó Oánh Châu.
Phó Minh Châu đối với Chu ma ma, có thể nói là vừa kính vừa hận.
Kính trọng tài năng của Chu ma ma, hận Chu ma ma không thể vì nàng mà dùng.
Nhưng rồi lại nghĩ, Phó Oánh Châu dù có được Chu ma ma dạy dỗ thì thế nào? Trước tiên không bàn đến việc Phó Oánh Châu có tư chất ngu ngốc, có thể học được tài năng của Chu ma ma hay không, cho dù nàng ta thực sự học được một hai phần, nhưng không có nương nàng dẫn đi, nàng ta cũng không thể tham gia bất kỳ tiệc nào, một thân tài năng không có đất dụng võ, thì có ích gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT