Hàn Văn Hồng đang nấu cơm, nghe vợ mình khen ngợi mẹ, nhìn vợ dỗ mẹ cười tít mắt, anh cũng mỉm cười, nhìn vợ mình, nhưng vợ mình lại né tránh ánh mắt của anh.
Cố Lệ mặc kệ anh nấu cơm, đưa chìa khóa  nhà cho bà: "Mẹ, đây là chìa khóa nhà, con đặc biệt đi làm thêm một bộ. Còn đây là chìa tủ đầu giường của mẹ, mẹ có thể cất đồ đạc cá nhân vào đó."
Mẹ Hàn nhận lấy: "Các con yên tâm đi làm, mẹ ở nhà sẽ trông nom nhà cửa cẩn thận."
"Mẹ không cần cả ngày ở nhà, sẽ buồn chán. Khi chúng con đi làm không ở nhà, mẹ có thể mang Nhị Bảo di dạo xung quanh, làm quen với môi trường. Xung quanh đây có nhiều bà lão, mẹ có thể đi trò chuyện để giết thời gian. Mẹ cũng nên làm quen với thành phố, vì sau này mẹ còn sẽ ở đây dưỡng lão." Cố Lệ nói.
Mẹ Hàn rất vui con dâu quả thực một điểm cũng không có chê bà.
"Còn cha cũng vậy, năm nay đã năm mươi tám tuổi, cần gì phải vất vả như vậy nữa?
Các con đều đã trưởng thành, cũng không phải không có bản lĩnh, một người kiếm tiền cũng có thể nuôi sống hai vợ chồng già. Chờ năm nay làm xong, cũng đừng làm nữa, tuổi già rồi còn phải đi làm, con cái như Văn Hồng trưởng thành có ý nghĩa gì? Vất vả hơn nửa đời người, giờ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play