Cô không đợi anh trả lời, liền cất tiếng gọi: "Đại Bảo, Nhị Bảo, mẹ về rồi!"
Ngay lập tức, mắt Đại Bảo sáng bừng lên, vội vàng chạy ra ngoài. Nhị Bảo cũng lững thững đi theo sau, được anh đỡ. "Mẹ!" Hàn Đại Bảo vừa nhìn thấy mẹ đã chạy đến ôm chầm lấy, vô cùng vui mừng.
Cố Lệ cũng ôm lấy đứa con trai nhỏ, hôn lên má nó: "Có nhớ mẹ không? Mẹ nhớ các con lắm, ba các con đưa các con vè à?"
Ôm đứa con trai "tiện nghi" này, trong lòng Cố Lệ cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Dù không phải do mình sinh ra nhưng nó đã lớn như vậy, thật tốt biết bao.
"Nhớ chứ!" Hàn Đại Bảo được mẹ ôm, vừa vui mừng vừa ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ tràn đầy nụ cười.
Cố Lệ lại âu yếm ôm Đại Bảo một lần nữa, sau đó bế Nhị Bảo lên. Nhị Bảo rất vui vẻ, Cố Lệ hôn bé hai lần rồi mới cùng mẹ Hàn cười nói: "Mẹ, chúng ta vào nhà thôi."
"Được." Mẹ Hàn gật đầu mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT