Thím Phương và Hàn Văn Vân ở lại ăn cơm xong rồi trở về, còn phải về nhà thông báo cho mọi người chuẩn bị, dù sao trong nhà chỉ có hai mẹ con bọn họ biết chuyện này, những người khác đều không biết.
Mà Cố Lệ chứng kiến chuyện này từ đầu đến đuôi: "..." Tốc độ này thật sự không thể tưởng tượng.
"Nhìn bộ dáng của nhà trai xem ra rất vừa lòng chị Văn Vân nha, vội vàng như vậy chắc là sợ chị ấy ưng thuận nhà khác." Cố Lệ cười nói.
Bà Hàn cũng rất vui vẻ: "Lúc ấy mẹ chỉ nghĩ việc này sẽ được, vì đôi mắt của mẹ nhà trai nhìn Văn Vân tỏa sáng, còn nhìn tay Văn Vân rồi hỏi con bé có phải làm nhiều việc nhà nông? Văn Vân nói đúng sự thật, nét mặt tươi cười của mẹ nhà trai không hề giảm xuống, còn nói thẳng sau này không cần vất vả như vậy, chỉ cần chăm sóc tốt bản thân là được, còn chàng trai kia tuy rằng bộ dáng hung dữ nhưng là một người chính trực, xứng đáng với công việc làm công an trước kia, lúc anh ta nhìn Văn Vân còn có chút ngượng ngùng, ngay cả ngồi cũng không dám, đối với mẹ và thím cũng rất lễ phép, mẹ thấy người này đúng là không tồi!"
"Nhanh như vậy đã trở lại, không để cho hai người bọn họ tự mình ra ngoài một chút ạ?" Cố Lệ cười nói.
"Có, đi ra ngoài một vòng rồi trở về, gương mặt của Văn Vân đỏ giống như mông khỉ vậy, tuy rằng Võ Cương chững chạc nhưng trên mặt cũng có chút ngượng ngùng, mấy người từng trải như bọn mẹ vừa nhìn đã biết chuyện này không thoát được." Bà Hàn cười nói.
"Con nhìn thái độ của nhà trai cũng hiểu, cũng không biết ngày mai nhà trai có thể mang gì đến đặt lễ đính hôn." Cố Lệ cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play