Ngày hôm sau bà Hàn dẫn hai mẹ con thím Phương và Hàn Văn Vân qua đây, lần này Hàn Văn Vân ngỏ ý không muốn làm những cái kia, cô ấy muốn để cho đối phương nhìn thấy mặt chân thật nhất của mình, nếu đối phương cảm thấy cô ấy tốt, cô ấy cũng cảm thấy đối phương không tệ, có thể được thì được, không được cũng không sao.
Cố Lệ nghe vậy cười cười: "Vậy nghe theo chị Văn Vân vậy."
Thím Phương hỏi Cố Lệ: "Lệ Lệ, bác nghe mẹ chồng cháu nói, nhà trai là đồng nghiệp của cháu?"
"Đúng vậy ạ." Cố Lệ gật đầu: "Lần này chúng cháu có đi công tác, nên cũng hiểu biết một chút về anh ấy, thái độ không tồi, biết gánh vác, nhưng bởi vì một sự cố trước kia cho nên một bên không có tai, nhìn qua trông hơi hung dữ, trước đây mẹ con ở quê nên có mang theo trứng gà đi qua hỏi thăm tình hình, không có vấn đề gì." Không cần khen quá tốt về Võ Dương, chỉ cần nói những việc nên nói là được.
"Chị cũng tích góp được không ít trứng gà, lần sau chị mang lên cho em."
Thím Phương lập tức nói với bà Hàn, tất nhiên bà ấy cũng biết bà Hàn là thật lòng muốn mai mối cho con gái bà ấy.
"Chờ việc của Văn Vân hoàn thành, em mới dám ăn trứng gà của chị." Bà Hàn cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play