Sắc mặt của mẹ Dương thì không tốt là bao, từ lúc mẹ Từ qua đó ở thì bà ta không lấy được gì dù chỉ một hạt gạo, sắc mặt có thể tốt mới là lạ, bà ta thản nhiên nói: "Trường Thắng đã đến à."
Lúc này Từ Trường Thắng cũng thật sự không muốn gặp bà Dương, nhưng dù sao cũng vẫn nể mặt mũi bà ta: "Mẹ."
Mẹ Dương nghe vậy hừ một tiếng: "Tôi lúc này nghe cậu gọi tôi tiếng 'mẹ' thật không dám nhận!" 
Bà ta nói xong lời này cũng chờ phản ứng của Từ Trường Thắng, thế nhưng Từ Trường Thắng không có phản ứng gì, cũng chẳng nói câu nào. Mẹ Dương trầm mặt, nhưng mà nghĩ đến cuối năm anh ta sẽ tặng chút quà, nên bà ta cũng tạm thời đè nén sự không hài lòng trong lòng mình, nói: "Lần này trở về có thể nghỉ bao lâu?" 
Từ Trường Thắng tỏ vẻ đang chờ đơn vị thông báo, gần như mẹ Dương hỏi một câu anh ta sẽ đáp lại một câu, không nói thêm lời nào. Anh nhìn về phía Dương Mỹ Ngọc: "Ở nhà mẹ đẻ cũng không ít ngày, cũng nên trở về thôi." 
Dương Mỹ Ngọc vốn muốn đi theo về, nhưng mà chợt nghe tiếng ho khan của mẹ Dương, cô ấy do dự một chút nói: "Trường Thắng, anh biết em với mẹ có mối quan hệ không tốt." 
Từ Trường Thắng: "Mẹ anh đã về rồi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play