Hai vợ chồng đang ngồi như vậy, thấy mẹ Hàn lại đi ra, bà cười nói: "Mẹ ôm Đại Bảo và Nhị Bảo vào phòng mẹ ngủ." Cố Lệ nghe vậy không khỏi đỏ mặt. S
au khi Hàn Văn Hồng ăn xong ngụm mì cuối cùng, anh đến giúp mẹ mình, ôm cả Đại Bảo và Nhị Bảo đến phòng bà nội ngủ. "Con cùng Lệ Lệ nên cố gắng hơn, mẹ sẽ trông bọn nhỏ cho." Mẹ Hàn thì thầm nói với con trai.
Hàn Văn Hồng cười, làm bà đi nghỉ ngơi trước. Khi anh đi ra còn đóng cửa lại, Cố Lệ nhìn anh rồi nói: "Nước đã được rồi, anh múc nước lau mình rửa chân đi."
"Được." Hàn Văn Hồng cười, đi ra ngoài xách nước vào nhà.
Vì điều kiện có hạn và thời gian đã muộn, tất nhiên anh không thể đi nhà tắm, nhưng anh vẫn nghiêm túc kỳ cọ toàn thân sau tấm rèm nhỏ trong phòng. Đổ nước bẩn xong, anh đi đánh răng, sau đó mới đi múc nước ngâm chân, rửa tay. Còn Cố Lệ lại kiểm tra số tiền anh mang về.
"Sao lần này có nhiều như vậy?" Cố Lệ nhìn anh.
Hàn Văn Hồng ngồi ngâm chân ở bên cạnh cô: "Lần này đi không ít nơi, nên có kiếm nhiều hơn một chút, nhưng mà cũng là vì cuối năm, mọi người tương đối bỏ được tiêu tiền."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT