Mẹ Hàn nghe xong liền xuống bếp nấu mì, Cố Lệ cầm lấy hành lý trong tay Hàn Văn Hồng: "Anh có mệt không?"
"Không mệt." Hàn Văn Hồng nhìn thấy vợ yêu, cái gì mệt mỏi đều không thấy, toàn thân đều ngập tràn sức lực, ánh mắt gần như dính trên người cô, cái loại không thể dời mắt.
Cố Lệ bị ánh mắt này của người đàn ông làm cho bối rối, lần này đi đã lâu không về, ánh mắt như sói đói nhìn thấy thịt, sáng chói. Nhưng mà không biết vì sao, trong lòng cô chỉ cảm thấy ngọt ngào thỏa mãn.
"Anh ngồi xuống trước đi." Cố Lệ ho khan một tiếng, bảo anh ngồi xuống, sau đó xách hành lý trở về phòng rồi lấy bình nước nóng rót nước cho anh rửa mặt.
Sau khi Hàn Văn Hồng rửa mặt xong, anh nói với mẹ Hàn đang bận rộn trong bếp: "Mẹ, mẹ đun cho con một nồi nước nóng khác, lát nữa con phải lau mặt rửa chân."
"Được rồi." Mẹ Hàn đáp lại một tiếng. Một lúc sau đã nấu xong mì sợi cho anh, còn bỏ thêm hai quả trứng gà, thêm cả bảy tám cái sủi thịt cải trắng, đều là trong nhà tự gói nên có rất nhiều. Trời lạnh gói nhiều một chút cũng không sợ hư.
"Tranh thủ còn nóng ăn đi." Mẹ Hàn bưng sủi cảo đến. Hàn Văn Hồng lúc này mới bắt đầu ăn, mẹ Hàn đi vào nấu nước ấm rửa chân xong mới ra ngồi một bên hỏi anh: "Lần này trở về được bao lâu, năm sau mới ra xe phải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT