Hai chị em ăn xong canh, cảm thấy rất hài lòng, bởi vì cũng đã rất lâu không được ăn thịt, cho dù chỉ một miếng nhỏ cũng phải để cho tụi nhỏ, khi đã lớn như vậy sẽ không còn được ăn thịt nữa.
"Lệ Lệ cũng mua mấy cái này cho hai đứa đem về, mẹ đã chia xong cho cả hai, mỗi đứa một phần." Bà Hàn đưa cho cả hai người mấy món đồ đã được gói lại.
"Mẹ, tụi con đã đến đây ăn cơm, còn được mang đồ về." Hàn Văn Tư cùng Hàn Văn Vũ cũng không phải người không biết xấu hổ, cả hai chỉ mang trứng gà vào thành thôi. Tuy hai cân trứng gà này cũng rất vất vả mới có được, nhưng so với những món ăn thức uống cùng với đồ vật cả hai người được cầm về thì thật sự không thể nào sánh được.
"Về đi, thời gian cũng không còn sớm, trên đường về cẩn thận một chút." Bà Hàn cũng không nói dài dòng với cả hai người con gái này.
Mặc dù Hàn Văn Tư và Hàn Văn Vũ không cùng một thôn, nhưng cách nhau cũng không quá xa, hai chị em cũng may mắn, gặp được máy kéo chạy về công xã nên cũng ngồi máy kéo về theo. Đi được nửa đường vào thôn, bọn họ cũng xuống xe nói lời tạm biệt rồi trở về.
Hàn Văn Tư có hai đứa con, đứa lớn nhất bảy tuổi, còn con gái út chỉ mới ba tuổi. "Mẹ, mẹ vào thành đến nhà chú út cũng không nói cho tụi con biết, tụi con cũng muốn đi!" Con trai Trần Binh Binh của cô đang chơi ở cửa, vừa thấy mẹ về đã lập tức gào nói. Hàn Văn Tư lườm thằng bé một cái: "Con nghịch ngợm như vậy, sao mẹ có thể dám đưa con vào thành hả? Chờ khi nào con ngoan rồi nói sau!"
"Con có lúc nào không ngoan đâu, chẳng phải con còn giúp mẹ đi hái cỏ cho heo ăn, đào giun cho gà ăn sao?" Trần Binh Binh tiếp tục gào: "Con chưa từng vào thành, cũng chưa từng được đến nhà cậu út!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT