Hàn Văn Tư ít nói, chủ yếu là Hàn Văn Vũ nói chuyện với Cố Lệ, không bao lâu cá cũng đã kho xong. Một đĩa khoai tây, một dĩa trứng chiên, còn có một nồi cá kho đầy đủ hương vị màu sắc, món ăn thêm phong phú rất nhiều.
Hàn Văn Tư cùng Hàn Văn Vũ đều tự giác không dám ăn nhiều, nhưng Cố Lệ vẫn xới cơm cho hai cô đều nhiều hơn một chút, khiến hai người ăn đến ba chén, thấy hai người không ăn nổi nữa cô mới ngừng bới.
Ăn xong, Hàn Văn Tư cùng Hàn Văn Vũ giành lấy chuyện dọn dẹp, cô cũng không khách sáo, nhìn thấy thời gian cũng gần đến, cô lấy túi chuẩn bị đi làm còn nói với bà Hàn: "Mẹ, canh sườn hầm bí đao ở trong nồi để chị tư với chị năm ăn xong rồi hãy về, còn cá và rong biển con cũng chuẩn bị cho hai chị ấy rồi, khi nào hai chị ấy về thì mang về theo, còn túi kẹo sữa chia mỗi người một nửa để họ đem về cho mấy đứa cháu ăn..." Dặn dò xong, Cố Lệ đi làm.
Nhị Bảo ăn xong cũng buồn ngủ, được bà Hàn dỗ ngủ rồi bế vào trong phòng trải chiếu cho ngủ.
"Mẹ, bây giờ con đã tin mẹ ở trong thành thật sự sống rất tốt." Hàn Văn Vũ xúc động nói.
Bà Hàn liếc mắt nhìn cô ấy một cái: "Vì sao mẹ ở trong thành phố không sống tốt."
"Em năm chỉ lo lắng cho mẹ thôi." Hàn Văn Tư cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT