Không chỉ vơ vét hết toàn bộ tiền từ trong tay vợ anh ta, thậm chí trong tình huống như vậy còn đem hết toàn bộ lương thực cứu mạng chị dâu vừa đưa cho mượn dọn về nhà. Trái tim của Từ Trường Thắng gần như lạnh giá! Nếu như có chuyện gì xảy ra, đừng nói giúp đỡ, bọn họ thậm chí còn đến dậu đổ bìm leo!
Thấy anh ta là thiệt tình nói lời cảm ơn, Hàn Văn Hồng cũng chưa nói gì, anh biết rõ Từ Trường Thắng không phải là người hồ đồ, nhất định hiểu được ý tốt của vợ mình. Từ Trường Thắng cũng muốn trả tiền lương thực, trả theo giá cả thị trường hiện tại, Hàn Văn Hồng cười nói: "Hôm qua chị dâu cậu có nói với anh, lúc trước ở đây có mưa đá cô ấy đã dự đoán được lương thực khẳng định sẽ khan hiếm, giá cũng sẽ tăng cao, cho nên khi đó cô ấy mua không ít, lương thực chia cho nhà cậu là cô ấy mua trước đó, hẳn là cậu cũng biết giá lúc trước, không cần trả theo giá hiện tại bên ngoài đâu." 
Từ Trường Thắng thật sự bị cảm động: "Văn Hồng, tại sao trước đây anh không nói chị dâu của em là một người đáng ngưỡng mộ như vậy?" 
Hàn Văn Hồng ho khan một tiếng: "Khi đó hai chúng tôi có mâu thuẫn, hiểu lầm nhau, hiện tại đã cởi bỏ được khúc mắc." 
Từ Trường Thắng thở dài nói: "Không biết đến bao giờ vợ em mới hiểu chuyện, biết phải làm sao giờ? Khi chuyện lớn như thế này xảy ra mà cô ấy thậm chí còn không tỉnh lại." Anh ta đã giải thích với vợ mình mọi chuyện, cũng nói dụng ý của Cố Lệ, nhưng vợ anh ta lại không cho là đúng, nói mẹ vợ lấy đi lương thực cũng là thật sự không có biện pháp khác, dù sao thì nhà mẹ đẻ thật sự không mua được lương thực, nhưng mà Cố Lệ có thể kiếm được lương thực, cho nên lúc đó mới làm như vậy. 
Anh ta nghe vợ mình nói như vậy cũng không muốn nói nhiều, thậm chí anh ta đều hoài nghi số tiền trong tay vợ mình đã bị mẹ vợ lấy đi mua lương thực, căn bản không phải ăn cướp gì cả mà là giữ làm của riêng. Nhưng anh ta không thể nói ra những lời này, nếu không vợ anh ta sẽ làm loạn cả lên, hiếm hoi lắm anh ta mới trở về một lần, anh ta thật sự không muốn làm ầm ĩ. 
Từ Trường Thắng không có nhiều lời, liền thanh toán hết toàn bộ số tiền mua lương thực, sau đó lại trả thêm 80 đồng tiền, trả hơn một nửa số tiền anh ta đang nợ. Lần này bọn họ ra ngoài không chỉ có hơn hai tháng lương, còn có thêm một khoản tiền trợ cấp, ngoài ra những thứ này, bọn họ cũng ngầm kiếm được không ít tiền. Chỉ là lần này cũng mua 200 cân lương thực từ đơn vị, cũng tốn một món tiền. Nhưng cho dù như vậy thì trong tay anh ta vẫn còn một ít, bởi vì tình hình hiện tại càng nghiêm trọng, số tiền này nhất định phải giữ lại đề phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play