Ở thời đại này, một tháng có thể thu được năm đến sáu mươi đồng quả thật là chuyện không tưởng, đây là một công việc rất tốt. Tất nhiên công việc này cũng có mặt xấu, chính là không thể nào luôn ở nhà, một tháng cũng chỉ được trở về hai ba ngày như vậy.
 "Chờ đến cuối năm, kỳ nghỉ sẽ dài hơn, xong chuyến xe cuối cùng, anh có thể nghỉ ngơi đến cuối năm." 
"Hiện tại cũng chỉ có thể để anh làm việc đó, em gái thứ ba của em cuối năm nay cũng đã lấy chồng, còn công việc đó có thể sẽ đưa lại cho chị gái của em đảm nhiệm khi em ấy đi về bên kia với chồng." Cố Lệ thở dài.
"Vợ, anh không nghĩ sẽ đổi công việc." Do dự một lúc, Hàn Văn Hồng vẫn thật lòng nói ra. Tất nhiên là anh rất nhớ vợ, nhớ con nhỏ, cũng như nhớ gia đình mình, nhưng anh biết rõ công việc ở bộ vận chuyển này của anh khó có được biết bao nhiêu, bên ngoài sẽ không tìm được công việc nào có lương cao như vậy.
 "Nếu em yêu cầu anh đổi công việc, em chắc chắn sẽ tìm cho anh một công việc có lương cao không thua gì công việc này, còn có thể ở cạnh em và con, sẽ không đổi cho anh một công việc thua kém hơn đâu." Cố Lệ hiểu được ý của anh. Đều đã là người trưởng thành, chuyện ở bên gia đình tất nhiên cũng quan trọng, nhưng kiếm tiền để nuôi gia đình thì cũng quan trọng không kém.
 Hàn Văn Hồng không muốn cô quan tâm quá nhiều, chỉ có điều anh cũng hiểu tính tình của vợ mình, cứ kệ cô vậy, đợi đến lúc đó nói sau. Nếu thật sự có công việc không thua gì công việc vận chuyển bên này, thì anh có thay đổi không? Anh thật sự nghĩ muốn ở bên cạnh vợ con của mình. 
Sáng sớm hôm sau, Từ Trường Thắng đã đi đến nhà, là đến để mượn tiền. "Đang êm đẹp tự nhiên mượn tiền làm gì?" Hàn Văn Hồng cùng anh ấy đi ra bên ngoài, không thể không hỏi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play