rần Đông Sinh cũng cảm thấy ngượng ngùng: "Chị hai tiêu pha rồi."
Cố Lệ cười nói với bọn họ: "Bao lâu mớ có dịp lại đây ăn bữa cơm, mau ngồi xuống đi, có thể ăn cơm rồi."
Cô cầm chén múc cho bọn họ mỗi người một chén cơm đầy trước, sau đó mới múc cho mẹ Hàn. Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ đến thăm nhà, nên phải ưu tiên cho khách trước.
"Dì út bọn nhỏ, chú út bọn nhỏ, mau ngồi xuống đi, ở nhà mình không cần khách sáo như vậy." Mẹ Hàn cũng cười nói, đã đính hôn nên cũng được xem là người một nhà, có thể gọi là dượng út.
Hai người Cố Quân và Trần Đông Sinh lập tức ngồi xuống, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng ngồi bên cạnh. Nhị Bảo còn ổn, nhưng Đại Bảo sáng rực đôi mắt nhìn chằm chằm các món ăn, sau đó nói với Cố Quân: "Dì út, sau này ngày nào dì cũng đến đây có được không?"
"Vì sao cháu lại muốn dì út đến đây mỗi ngày?" Cố Quân cười nói.
Đại Bảo không chút nghĩ ngợi nói: "Dì út đến thì mẹ cháu sẽ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon ạ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT