Ngay cả người thân của mình cũng có thể ra tay được, người như vậy là máu lạnh đến mức nào?
Chẳng qua có lẽ đời này cô ta không thể như ý nguyện, không có bàn tay vàng ác độc như vậy thì xem xem cô ta lăn lộn thế nào.
"Không nói đến bọn họ, lại nói tiếp Văn Hồng cũng sắp về rồi." Cố Lệ cười nói.
Mẹ Hàn cũng cười: Đúng là sắp trở về rồi. Lệ Lệ à, con và Văn Hồng có Đại Bảo, Nhị Bảo, nhưng hai người bọn họ đều là con trai, sau này lớn lên sẽ không tâm sự với con, còn con dâu thì hên xui lắm, hiếm có ai giống như mẹ tìm được cô con dâu như con. Cho nên mẹ cảm thấy con và Văn Hồng phải cố gắng hơn kiếm thêm một áo bông nhỏ, sau này đứa bé cũng có nhiều chuyện tâm sự cùng con."
Cố Lệ nhăn mặt nói: "Mẹ, việc này phải xem duyên phận ạ." Trên thực tế chính là cô không muốn sinh, cô không hề muốn thể nghiệm nỗi đau sinh con, cũng có hai con trai, đủ rồi.
"Mẹ biết, nhưng mà vẫn phải cố gắng nhiều hơn, một tháng Văn Hồng mới được trở về hai ba ngày, thật sự hơi ít."
Cố Lệ vội vàng nói sang chuyện khác, hỏi chuyện của nhà bên cạnh: "Hôm nay con trở về thì nghe bên thím Hồng rất ồn ào, là có chuyện gì ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play