Sáng sớm hôm sau, Ôn Miểu Miểu theo đúng hẹn với Tôn Thượng từ ngày hôm trước, đến công ty và đi tìm anh ta ngay lập tức.

"Đến rồi à." vừa thấy mặt, Tôn Thượng hỏi: "Cậu có mang theo bộ đồ nhảy không?"

"Mang rồi ạ." Ôn Miểu Miểu giơ chiếc túi vải bố trên vai phải của mình lên và gật đầu nói: "Ở đây này."

"Được." Tôn Thượng đặt tay lên vai Ôn Miểu Miểu và nhẹ nhàng xoay người cậu một vòng, rồi vỗ nhẹ lên lưng cậu nói: "Đi thay đồ trước đi, thay xong thì đến phòng tập nhảy, anh sẽ đợi cậu ở đó."

Ôn Miểu Miểu ngoan ngoãn gật đầu, mang theo túi vải bố và đi thẳng đến phòng thay đồ.

Trên đường đi, thỉnh thoảng cậu gặp một vài nghệ sĩ khác trong công ty. Ôn Miểu Miểu có thể cảm nhận được những ánh mắt đầy phức tạp đang dõi theo mình. Có ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ hoặc ghen tị, cũng có ánh mắt tò mò hoặc khinh thường.

Ôn Miểu Miểu mới vào công ty này chưa đầy một tháng, và chưa quen thân với ai cả. Bây giờ đột nhiên cậu có cơ hội tham gia một chương trình truyền hình lớn cùng với Tịch Mộ Yên, điều mà nhiều nghệ sĩ khác trong công ty không dám mơ ước nên không ai thực sự vui mừng cho cậu.

May mắn thay, Ôn Miểu Miểu đã sớm chuẩn bị tâm lý cho điều này. Cậu không đáp lại bất kỳ ánh mắt nào, chỉ mím đôi môi hồng nhạt và bước nhanh hơn về phía phòng thay đồ.

Sau khi thuần thục thay bộ đồ nhảy, Ôn Miểu Miểu cẩn thận gấp gọn quần áo ban đầu của mình và bỏ vào túi vải bố rồi mới đi đến phòng tập nhảy.

Phòng tập nhảy lúc này vẫn chưa có ai đến học, bên trong chỉ có mình Tôn Thượng. Vừa nhìn thấy Ôn Miểu Miểu đẩy cửa bước vào, ánh mắt Tôn Thượng sáng lên, giơ ngón tay cái lên tán thưởng: "Một chữ thôi, tuyệt! Miểu Miểu, cậu mặc bộ này thật sự quá tuyệt!"

Bộ đồ nhảy của Ôn Miểu Miểu gồm một chiếc áo màu tím khoai môn kết hợp với một chiếc quần dài màu đen đơn giản. Bộ đồ này vừa vặn, làm nổi bật hình dáng cơ thể gần như hoàn hảo của Ôn Miểu Miểu khiến cậu trông như một con bướm linh động.

Nghe lời khen của Tôn Thượng, Ôn Miểu Miểu ngượng ngùng cười, má lúm đồng tiền nhẹ nhàng hiện lên trên má.

Tôn Thượng chỉ vào giá đỡ trước mặt và đặt điện thoại lên đó rồi ngẩng đầu nói với Ôn Miểu Miểu: "Miểu Miểu, cậu chuẩn bị sẵn sàng thì có thể bắt đầu rồi. Hãy làm lại động tác mà cậu đã tập hôm qua ở nhà, cái gì đó, động tác gì ấy nhỉ?"

"Là động tác tử kim quan." Ôn Miểu Miểu đáp, nhưng không khỏi ngần ngại hỏi thêm: "Anh Tôn, đăng cái này... Thật sự được chứ?"

*động tác tử kim quan: chân đá ra phía sau và hai tay vung lên và dùng tay bắt lấy chân, giữ như vậy cho đến khi hoàn thành cú xoay người.

Sau khi tổ tiết mục hôm qua rời đi thì Tôn Thượng đã bàn cụ thể với Ôn Miểu Miểu về việc sẽ chụp ảnh hoặc quay video như thế nào để đăng lên Weibo. Thật ra, mặt của Ôn Miểu Miểu rất đẹp, dù là tự chụp hay được Tôn Thượng chụp đều sẽ rất cuốn hút và có thể ngay lập tức thu hút một lượng lớn người hâm mộ. Nhưng Tôn Thượng cảm thấy có thể đạt được hiệu quả tốt hơn nữa và khi suy nghĩ, anh ta nhớ lại rằng Ôn Miểu Miểu từng nói lúc ký hợp đồng rằng cậu đã học nhảy nhiều năm. Dù không phải là học chuyên nghiệp nhưng cậu vẫn luôn luyện tập. Điều đó đã khiến Tôn Thượng nảy ra ý tưởng.

"Được chứ, tuyệt đối được!" Tôn Thượng không chút do dự khẳng định: "Động tác hôm qua của cậu quá đẹp, tin anh đi, sau khi đăng video ngắn này lên, hướng gió bình luận sẽ thay đổi ngay lập tức!"

Nhìn vào ánh mắt đầy tin tưởng và khích lệ của Tôn Thượng, Ôn Miểu Miểu không còn do dự nữa. Cậu lặng lẽ siết chặt tay để tự cổ vũ mình, rồi bước đến trước máy quay của Tôn Thượng. Cậu nghiêng đầu hỏi: "Anh Tôn, em đã sẵn sàng, vị trí này ổn chưa?"

"Ổn rồi, ổn rồi." Tôn Thượng gật đầu khi nhìn vào màn hình điện thoại: "Vừa đúng ở giữa khung hình, cậu có thể bắt đầu rồi!"

Ôn Miểu Miểu gật đầu mà không nói thêm gì nữa. Cậu tìm đúng điểm để lấy đà, rồi thầm đếm ngược trong lòng "Ba hai một". Sau đó, cậu bật chân và uốn gối để lấy đà, cả người lập tức nhẹ nhàng bay lên không. Hai chân dài thẳng tắp của cậu trên không tạo thành một đường nghiêng thẳng thậm chí còn vượt quá 180°, thể hiện đường cong chân gần như hoàn hảo không chút khiếm khuyết. Cổ và chân sau của cậu hoàn toàn dán chặt vào nhau, bờ vai mảnh khảnh mở rộng hết cỡ như đôi cánh của một con bướm đang chuẩn bị bay, hoàn thành một động tác nhảy hoàn mỹ —— đá tử kim quan.

Khi rơi xuống đất, Ôn Miểu Miểu thở ra một hơi, cậu theo bản năng quay đầu nhìn Tôn Thượng và nở một nụ cười rạng rỡ.

Hình ảnh trên màn hình điện thoại dừng lại ở nụ cười rạng rỡ của Ôn Miểu Miểu.

Thực ra, Ôn Miểu Miểu rất ít khi cười rạng rỡ như vậy. Tính cách của cậu vốn trầm lắng, nên thường khi cười, cậu cũng chỉ cười nhẹ, thẹn thùng và có phần kiềm chế. Tuy điều đó vẫn rất đẹp, nhưng không giống với nụ cười vừa rồi.

Nụ cười vừa rồi của Ôn Miểu Miểu như thể hiện sự giải phóng, như thể phần linh hồn lâu nay bị phong ấn trong cậu đã được thả ra ngay lập tức, tươi sáng và nhẹ nhàng. Điều này khiến cho ngũ quan của cậu trong khoảnh khắc trở nên sống động vô cùng.

Tôn Thượng là một Beta nhưng cũng bị nụ cười đó làm cho ngẩn người trong giây lát. Sau vài giây, anh ta mới đột ngột tỉnh lại, rồi cười cợt nói: "Miểu Miểu, nụ cười của cậu thật sự đã đâm thẳng vào tim anh! Chờ anh ghép nhạc nền xong sẽ đăng ngay lên mạng, còn cậu chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận lời khen thôi!"

Ôn Miểu Miểu lần này không còn tự nghi ngờ mình nữa, cậu gật đầu mạnh mẽ: "Vâng!"

Rõ ràng, cậu cũng rất hài lòng với màn trình diễn vừa rồi.

Tôn Thượng tập trung vào việc thao tác trên điện thoại, còn Ôn Miểu Miểu thì một cách tự nhiên đưa một chân lên gác trên thanh xà, bàn chân duỗi thẳng gần như song song với chân dưới. Cậu vừa ép chân vừa không nhịn được mở điện thoại, vào WeChat và nhấp vào khung chat được ghim trên cùng.

Cuộc trò chuyện với Tịch Mộ Yên vẫn dừng lại ở ngày hôm qua.

Sau khi đoàn chương trình và Tôn Thượng rời đi hôm qua, Ôn Miểu Miểu đã ngồi lại một mình thêm nửa tiếng để hạ nhiệt, sau đó mới nhắn cho Tịch Mộ Yên một tin nhắn, nói thật rằng cuộc gọi trước đó là yêu cầu của chương trình, Ôn Miểu Miểu nghĩ rằng Tịch Mộ Yên vốn là người rất thông minh và nhạy bén, có lẽ anh ấy đã đoán ra có đoàn chương trình ở đó, nên mới nói vậy, còn không thì...

Bằng không, Ôn Miểu Miểu cũng không nghĩ mình có tư cách để Tịch Mộ Yên đối xử đặc biệt như vậy.

Nhưng Tịch Mộ Yên lại trả lời rằng:

"Anh đoán được, nhưng Miểu Miểu à, câu trả lời của anh là thật, nếu em không để ý thì mặc của anh cũng được, anh còn dư một chiếc nữa."

Qua suốt một đêm và đến bây giờ, Ôn Miểu Miểu khi nhìn thấy dòng tin nhắn đó vẫn không khỏi rung động.

Để ý sao? Ôn Miểu Miểu cúi đầu nhìn chằm chằm vào dòng chữ đó, trong lòng không khỏi tự hỏi, làm sao cậu có thể để ý đến việc Tịch Mộ Yên đã mặc qua chiếc áo khoác đó chứ, rõ ràng là mong cầu nhưng không thể có được mới đúng! Nếu có ai đó nên để ý thì chính là Tịch Mộ Yên mới đúng...

"Miểu Miểu!" Tôn Thượng bất ngờ gọi to khiến Ôn Miểu Miểu giật mình trở lại thực tại. "Anh đã đăng lên rồi!"

Ôn Miểu Miểu bừng tỉnh, cậu lập tức rời khỏi WeChat và mở Weibo, vào tài khoản chính của mình thì thấy Tôn Thượng vừa đăng một bài viết kèm theo video mà cậu vừa thực hiện với nhạc nền phù hợp, kèm theo một dòng tựa đơn giản và rõ ràng:

"Lần đầu gặp mặt, tôi là Ôn Miểu Miểu ~"

Trái tim Ôn Miểu Miểu bắt đầu đập nhanh hơn, hôm qua cậu đã theo dõi tài khoản chính của Tịch Mộ Yên, Ôn Miểu Miểu không thể không nghĩ rằng, liệu Tịch Mộ Yên có nhìn thấy bài đăng này của cậu không? Nếu có, hắn sẽ phản ứng như thế nào?

"Miểu Miểu!" Tôn Thượng lại gọi to, giọng đầy phấn khích: "Xem bình luận đi! Hướng dư luận đã bắt đầu thay đổi rồi!"

"Nhanh vậy sao?" Ôn Miểu Miểu ngạc nhiên mở to mắt: "Mới chỉ đăng lên có hai phút mà..."

"Bình thường thôi." giọng Tôn Thượng vẫn phấn khích: "Hôm qua đã có sự chú ý cao, mọi người vốn đã rất quan tâm đến em! Mau xem bình luận đi! Anh không đoán sai, hiệu quả rất tuyệt vời!"

Ôn Miểu Miểu khẽ di chuyển ngón tay dài, cậu bán tín bán nghi nhấp vào phần bình luận, nhìn thoáng qua liền chấn động, số lượng bình luận và lượt thích đang tăng nhanh chóng, những bình luận được đẩy lên đầu đều là khen ngợi cậu:

【!!! Đây là Omega đẹp nhất từ trước đến nay! Tôi tuyên bố từ giờ tôi là fan nhan sắc của Miểu Miểu! Trong 30 giây tôi muốn biết mọi thông tin về Miểu Miểu!】

【Ôi trời, Miểu Miểu đáng yêu quá, nụ cười cuối cùng làm tim tôi tan chảy! Muốn hái cả ngôi sao trên trời cho em!】

【Cú đá tử kim quan! Những ai học vũ đạo sẽ phát cuồng mất! Miểu Miểu thực hiện động tác này quá hoàn hảo, gần như ngang ngửa với giáo viên của chúng tôi!】

【Đây có thực sự là độ dẻo của cơ thể Omega sao! [shock]】

【Bình tĩnh lại đi, tôi là Omega với độ dẻo thấp hơn nhiều đây...】

【Thấp hơn +1, Miểu Miểu quá mềm mại, muốn chạm vào quá đi...】

Đến đây thì các bình luận vẫn còn khá bình thường, Ôn Miểu Miểu đỏ bừng mặt vì ngượng, cậu từ từ lướt xuống đọc tiếp và thấy rằng phong cách bình luận bắt đầu thay đổi:

【Tôi phải thốt lên một tiếng "Vợ ơi!" luôn đấy】

【Woa, tôi là một Omega mà nhìn thấy cảnh này phải đứng dậy ngay lập tức!】

【Đây thực sự là đường cong mà cơ thể người có thể đạt được sao??!!】

【Trả lời phía trên, tôi có thể xác nhận rằng Miểu Miểu đã tự làm cho tôi xem trên giường [thẹn thùng.jpg]】

...

Ôn Miểu Miểu chưa từng thấy cảnh tượng này, càng đọc cậu càng đỏ mặt, không nhịn được mà nhìn lên Tôn Thượng, đôi mắt to tròn ngây thơ có chút mờ mịt như được phủ một lớp hơi nước, càng làm cậu trông thật đáng yêu.

Tôn Thượng không thể không thầm nghĩ, nếu Ôn Miểu Miểu với tố chất này mà không nổi tiếng thì đúng là không thể chấp nhận được. Anh ta tiện tay cập nhật lại Weibo và tình cờ thấy bài đăng mới nhất của Tịch ảnh đế.

Khi đọc được nội dung, Tôn Thượng lập tức phấn khích: "Miểu Miểu, xem nhanh lên! Tịch ảnh đế vừa chia sẻ Weibo của em!"

Một câu của Tôn Thượng làm Ôn Miểu Miểu choáng váng, cậu nhìn Tôn Thượng trong vài giây rồi mới tỉnh táo lại, ngay lập tức cúi đầu cập nhật lại Weibo và thấy được bài đăng mới nhất của Tịch Mộ Yên:

Tịch Mộ Yên V: Tiểu tinh linh nhỏ của tôi. 【Chia sẻ từ / Ôn Miểu Miểu V: Lần đầu gặp mặt, tôi là Ôn Miểu Miểu ~】

Khi thấy dòng chữ "Tinh linh nhỏ của tôi." Ôn Miểu Miểu đơ ra vài giây rồi ngay lập tức buông chân khỏi thanh xà, và trực tiếp biểu diễn một màn lộn mèo cho Tôn Thượng xem.

Ai ngờ chuyện này vẫn chưa dừng lại ở đó, vừa mới đứng vững, Ôn Miểu Miểu đã bị Tôn Thượng nhìn chằm chằm nói: "Miểu Miểu, có vẻ như cậu bỏ lỡ điều gì đó... Sao cậu không thử xem lại bản chỉnh sửa bài đăng của Tịch ảnh đế đi...?"

Ôn Miểu Miểu ngơ ngác chớp mắt rồi nhanh chóng mở điện thoại, ngón tay lướt nhanh, nhấp vào phần chỉnh sửa bài đăng của Tịch Mộ Yên trên Weibo.

Chỉ thấy rằng bản chỉnh sửa trước đó mười giây của bài đăng này, Tịch Mộ Yên ban đầu không viết "Tiểu tinh linh nhỏ của tôi", mà chỉ có hai chữ cực kỳ đơn giản nhưng lại khiến người đọc vô cùng mơ màng — "Của tôi."

Ôn Miểu Miểu nhìn chằm chằm vào hai chữ đó suốt nửa phút, đột nhiên cậu cảm thấy rất muốn thực hiện một loạt động tác quyền thuật...

*Tác giả:

Khi đã biết người ấy là của mình!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play