“Người chơi mới đều tầm thường và không có gì lạ. Chỉ là nếu vô dụng thì người vô dụng sẽ bị bỏ rơi và coi như không tồn tại là được rồi."
“Những người chơi mới có tính cách cực đoan và kiêu căng, năng lực lại quá đặc biệt thì chính là mối nguy hiểm hoặc kẻ thù tiềm ẩn và được coi là có hại. Nếu sau này gặp người có hại ở trong phó bản thì một là đứng xa mà nhìn, hai là nghĩ cách diệt trừ miễn cho người đó liên lụy đến người khác.”
Tiểu Thất nghe vậy liền ngơ ngác: “Con người phức tạp quá! Người chơi nghĩ ra những điều này từ khi nào vậy?”
Mạc Bạch nói: “Tôi vào trò chơi, được biết trong Thế Giới Vô Tận còn có những người chơi khác. Phó bản kế tiếp của tôi tổng cộng có 10 người chơi tham gia thì tôi đã đưa ra dự đoán và chờ đợi phản ứng của người chơi, cho nên cũng không khác gì so với những gì mà tôi nghĩ."
Tiểu Thất nói: “Tại sao người chơi chỉ mới vượt qua phó bản dành cho người mới mà lại có thể nghĩ ra nhiều chuyện như vậy? CPU của Tiểu Thất vốn đã tiên tiến nhất rồi, nhưng tốc độ tính toán so ra còn kém so với người chơi.”
Mạc Bạch cười nói: “Dạng người như tôi bình thường sẽ không ra khỏi cửa, chỉ có thể ở trong nhà nên thích suy nghĩ lung tung mà thôi.”
Tiểu Thất lại hỏi: “Người chơi cảm thấy ngài ở trong mắt những người chơi khác là dạng như thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT