Mạc Bạch dừng lại, không nói rõ lần đó mình nhìn thấy ảo giác gì hay làm thế nào mà cô sống sót được, chỉ nói: “Kể từ đó tôi đã không uống thuốc bậy bạ nữa và cũng càng quý trọng bản thân mình hơn, cố gắng hết sức để sống lâu hết mức có thể."
“Nhưng trải nghiệm đó không hoàn toàn vô ích, nó dạy tôi rằng việc sử dụng quá nhiều thuốc giảm đau mà tôi thường dùng có thể gây ra ảo giác, tức là rối loạn nhận thức.”
“Vì "Ba" cũng giống như người bình thường, nếu để ông ta uống nhiều thuốc như vậy thì ông ta cũng sẽ mắc phải các triệu chứng rối loạn nhận thức.”
Trong lúc trò chuyện với Tiểu Thất thì Mạc Bạch cũng nhẹ nhàng đi đến bên tủ quần áo, tự tay mở cửa tủ có treo "Mẹ" ở trên đó.
Quy tắc 7 nói rằng thị lực của “Ba” kém. Từ khoảng cách này, Mạc Bạch tin rằng ông ta không thể nhìn thấy “Mẹ” treo trên cửa tủ, thậm chí không thể nhìn rõ Mạc Bạch đang làm gì mà chỉ có thể nhìn thấy Mạc Bạch đang di chuyển xung quanh nhà.
Sau khi mở cửa thành công, cô đi lùi về phía bức tường cách tủ xa nhất và ngồi dựa vào tường.
Vẻ mặt Mạc Bạch rất bình tĩnh, cô hoàn toàn không có vẻ căng thẳng và hoảng sợ khi đối mặt với một trận chiến lớn. Kế hoạch của cô đều phụ thuộc vào con người và ông trời, cô đã đem hết đồ vật mà mình có thể lợi dụng trong tay ra rồi, còn bây giờ thì giao hết cho số mệnh đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT