Trọng Sinh Sao Lại Không Giống Kiếp Trước?

Chương 4


16 giờ


Sau khi nói chuyện với nhà họ Tô xong hai người mẹ thấy mình hợp nhau nên đã xin số điện thoại để kết bạn nói chuyện, chẳng thể trách mẹ cậu bị mắc bẫy vì Ủy Tô che giấu rất tốt, bà có thể dịu dàng trước mắt mọi người nhưng lại chẳng khác gì một người phụ nữ điên và là tình nhân hủy hoại hạnh phúc đối với nhà họ Tô, Trần Hữu Thanh đâu biết gì còn nghĩ đây là đều tốt cho gia đình cậu để gia đình cậu được nâng đỡ để giàu hơn bây giờ thì sao, mà cậu đâu biết Ủy Tô có ý nghĩ sẽ khiến gia đình cậu phá sản, cướp hết tình cảm của Tô Khanh Lưu đối với Trần Hữu An, nghĩ đến đây bà lại nhìn Trần Hữu An, cô quả thật quá đẹp, nếu Ủy Tô còn trẻ sẽ không thể đẹp bằng một đứa trẻ mới 10 tuổi như này nghĩ đến đây cô rất muốn hủy hại khuôn mặt thiên thần này, cho nó chết thật xấu xí thì sao nhỉ.

 

Tô Khanh Lưu biết bà nghĩ gì, biết bà muốn nhà họ Trần phá sản mà đây cũng là đều hắn muốn, hắn càng muốn học giỏi và sớm trưởng thành để có thể nuôi được Trần Hữu Thanh còn gia đình cậu á, hắn đâu có nói cho gia đình nhà họ Trần còn, chỉ cho mỗi Trần Hữu Thanh sống và dựa dẫm vào hắn thôi, nhưng hắn lại sợ cậu buồn nên hắn từ lâu đã nghĩ ra một kế hoạch rồi nên cũng chẳng lo như thế nào, không khiến Trần Hữu Thanh buồn và sợ hắn nữa, muốn có được trái tim lẫn thể xác của cậu.

 

Sau khi chia tay nhà họ Tô thì gia đình cậu cũng về, cậu mừng muốn chết cứ tưởng sắp nghẹt thở đến chết rồi, nhìn thấy mặt Tô Khanh Lưu lại khiến cậu sợ mà thở không ra hơi, nhưng lại nhớ đến Ủy Tô thấy cô nhìn hắn chẳng thấy có tình cảm mà là sự chán ghét và có chút hoảng sợ?

 

Cậu nghĩ chắc do mẹ con họ không phải mẹ con ruột nên mới như thế nên chẳng nghĩ gì nữa mà vui vẻ đi về, sau khi về cậu tắm rửa xong, định ngủ thì nghe tiếng rõ cửa rất nhỏ, tuy cậu buồn ngủ nhưng cũng không thể không đi mở cửa, sau khi mở nhận ra là ai cậu mới hỏi.

 

Trần Hữu Thanh: “Em sao thế? Có chuyện gì thế sao tìm anh buổi tối?” Cô ở kế bên phòng cậu cách một bức tường thôi.

 

Nghe xong câu hỏi của cậu, Trần Hữu An ngượng ngùng muốn vào phòng trò chuyện với cậu sợ cha mẹ sẽ nghe.

 

Sao khi vào cô lập tức hỏi cậu:

 

Trần Hữu An: “Cái người đã giúp em tên Tô Khanh Lưu thì phải hình như là bạn cùng bàn của anh phải không? Thật ra em…”

 

Nói đến đây khuôn mặt cô đỏ bừng:

 

Trần Hữu An: “Hình như em biết yêu rồi anh ơi, em yêu anh ấy, hình như anh ấy là bạn của anh nên anh cũng hiểu ảnh phải không? Kể cho em về ảnh đi anh.”

 

Cậu biết cô đang làm nũng vì những thứ cô yêu thích cô sẽ nhất quyết có được, khi có được chán thì cô sẽ bỏ nhanh thôi, nên cô có yêu ai cũng chẳng được 1 tháng là chia tay, nhưng người nó yêu là Tô Khanh Lưu đó!!!

 

Nghĩ vậy cậu nhất quyết từ chối:

 

Trần Hữu Thanh: “Thằng đó không tốt, không thể nuôi em sau này, cũng không nên yêu đâu, em nghe anh đi.”

 

Nghe vậy cô tức giận nhìn cậu, cãi lại cậu, nói hắn rất tốt sẽ không như anh nói, đây là hạnh phúc của cô nếu anh không tác hợp cô sẽ nói anh trốn học đi chơi nét, nghe vậy cậu sợ chứ, nhưng nhớ đến sự điên rồ của Tô Khanh Lưu sau này cậu lại nhận ra một đều bây giờ hắn chỉ mới 10 tuổi nên chẳng thể điên như kiếp trước nếu cậu mài dũa tốt thì hắn sẽ hiền phải không? Nên cậu mới yên tâm mà chấp nhận em cậu yêu hắn, kể cho em cậu hắn thích những gì, nhưng thật ra thứ cậu kể cậu nghĩ hắn thích nhưng thực ra ngược lại, hắn chẳng thích gì ngoài cậu, mà cậu lại ngây thơ tác hợp cho em gái và một kẻ điên. 

 

Tác giả: Độc giả đừng có sợ, Trần Hữu An không phải dạng hiền lành đâu, sau này ẻm sẽ gánh lại những thứ đã làm.  


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play