Trước nay Bất Kiến Hàn luôn là người quyết đoán, nói đi là đi.
Thương Hành Y nói muốn cùng cậu về nhà “ra mắt gia đình”, cậu lập tức sắp xếp. Cậu nói với người nhà ở quê là về tảo mộ, thăm Bất Độ Bình.
Người nhà ở quê không hiểu sao cậu vừa đi chưa được hai ngày đã về. Nhưng nhìn lịch thì thấy sắp đến Thanh Minh, lúc này về hình như cũng hợp lý. Cô đón cậu vào nhà, vừa giúp cậu xách túi vừa trách móc, nói sớm biết còn phải về, sao không ở lại đây ăn Tết Thanh Minh xong rồi đi, đỡ phải chạy đi chạy lại hai đầu, phí công vô ích.
“Không sao, con đi đón người, dẫn Thương Hành Y về cùng xem.” Bất Kiến Hàn giải thích với cô: “Hai người cùng đi thăm bố, cả nhà mới đông đủ chứ.”
Bất Độ Linh lẩm bẩm: “Để nó tự về không phải được sao? Ông chủ lớn đi đâu cũng có xe riêng đưa đón, nó còn có thể đi máy bay về nữa, nhất định phải con đi đón…”
Bất Kiến Hàn: “Cô đừng có nói ông chủ lớn ông chủ nhỏ trước mặt anh ấy, nghe khó chịu lắm. Nghe cứ như không coi anh ấy là người nhà vậy.”
Cái mũ “không coi anh ấy là người nhà” vừa chụp xuống, quả nhiên có sức sát thương, Bất Độ Linh không lải nhải nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT