Thương Hành Y ngơ ngác ngửa mặt lên.
Nước mắt Bất Kiến Hàn rời khỏi hốc mắt, bay lơ lửng trong không gian mất trọng lực rồi rơi xuống khóe mắt cậu, dọc theo gò má cậu để lại một vệt nước mắt trong suốt.
Họ đối diện trong im lặng, rất lâu sau, cuối cùng Bất Kiến Hàn cũng chậm rãi buông tay.
Cậu quỳ xuống trước mặt Thương Hành Y, hai tay nắm lấy bàn tay phải đầy vết sẹo của Thương Hành Y, cúi đầu, vầng trán chạm vào mu bàn tay Thương Hành Y.
“Còn đau không?”
Giọng Thương Hành Y nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: “… Đã không còn đau nữa rồi.”
“Anh bảo em đừng cứu anh…” Bất Kiến Hàn nghẹn ngào nói: “Nhưng em biết tất cả những gì anh đã trải qua, đã thấy những lựa chọn mà anh từng đưa ra. Anh đã sống thay em cuộc đời mà em chưa từng sống, đã chịu những khổ sở mà em chưa từng nếm trải, đã chịu đựng bao nhiêu dằn vặt và giày vò… Sao em có thể không cứu anh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play