Từ ngày đó trở đi, Thương Hành Y không bao giờ dùng tay phải cầm bút nữa.
Trong thời gian hồi phục sau gãy xương, cậu luôn dùng tay trái viết chữ, kiên trì luyện tập một thời gian, cuối cùng cũng miễn cưỡng có thể linh hoạt như khi dùng tay phải. Việc không còn dùng tay phải cầm bút đối với bản thân cậu, cũng là một lời nhắc nhở về thân phận: bây giờ cậu là Thương Hành Y, chứ không phải Bất Kiến Hàn.
Tạm thời, cậu có thể không dùng tiêu chuẩn nghiêm khắc của Bất Kiến Hàn để tàn nhẫn yêu cầu bản thân. Nhưng đến lần sau, khi cậu cầm lại cây bút bằng tay phải, cậu nhất định phải nhặt lại tất cả sự kiêu hãnh thuộc về Bất Kiến Hàn.
Để điều trị mắt, cậu lại xin nghỉ bệnh một tháng.
Viêm mống mắt điều trị không phức tạp, kiên trì dùng thuốc khoảng nửa tháng là khỏi. Rắc rối là viêm dây thần kinh thị giác không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thị lực và khả năng nhận biết màu sắc, bệnh tình còn có khả năng tái phát. Cho đến khi cậu trở lại trường học, thị lực vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, chỉ miễn cưỡng đạt đến mức không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày của cậu mà thôi.
Khi cậu trở lại lớp, tình hình trong lớp trở nên ngày càng tệ hơn đối với cậu. Hầu hết tất cả các bạn học đều đã xây dựng được những tình bạn mới trong tháng này. Chỉ có cậu vì vắng mặt quá lâu, trở thành cá thể đặc biệt duy nhất bị các bạn hoàn toàn cô lập.
Cậu cảm nhận rõ ràng, khi cậu bước vào phòng học, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cậu. Tò mò, khinh miệt, chế giễu, khiến cậu chán ghét vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play