Thương Hành Y giật mình tỉnh giấc khỏi một cơn ác mộng.
Anh bị dọa toát mồ hôi lạnh. Ánh nắng tươi sáng trong phòng ngủ, và làn gió nhẹ ấm áp, không thể làm dịu đi nỗi sợ hãi còn sót lại do cơn ác mộng kinh hoàng mang đến cho anh.
Anh ngồi dậy trên giường, hít thở sâu, để làm dịu sự căng thẳng của cơ thể. Đột nhiên cơ thể anh cứng đờ, bởi vì anh liếc thấy bên cửa sổ phòng, một bóng lưng quen thuộc đang đứng ở đó.
Bất Kiến Hàn quay lưng về phía anh, khẽ hát, đang chăm sóc lọ hoa thủy tinh và hoa hồng Austin đặt trên bệ cửa sổ. Cậu nắm rõ thói quen thẩm mỹ của Thương Hành Y, ba bông hoa hồng phấn, hai bông nở rộ, một bông e ấp, xen kẽ nhau, ôm ấp lấy nhau không thiếu một cành nào.
Đuôi ngựa buộc nửa dài phía sau, những sợi tóc con xung quanh dây buộc tóc nhếch lên theo động tác của cậu, được ánh nắng chiếu thành màu bạch kim rực rỡ.
"Tỉnh ngủ rồi sao, bữa sáng muốn ăn gì?" Bất Kiến Hàn quay đầu hỏi anh, sau đó quan tâm đến gần: "Trông sắc mặt anh không được tốt lắm, trong người có chỗ nào không thoải mái sao?"
Thương Hành Y do dự một lát, nói: "Gặp một cơn ác mộng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play