Ra tay nhất thời sảng khoái, dọn dẹp tàn cuộc như vào lò hỏa táng.
Nhìn Sương Ngạo Thiên đang hôn mê bất tỉnh bị Hồ Điệp Mộng Mị vây khốn trong ảo cảnh trước mặt, Bất Kiến Hàn có chút khó xử.
Lần bắt người này, cậu đã cố ý chừa một đường, không dùng ảo cảnh gợi lại vết thương tình cảm để tấn công Sương Ngạo Thiên, để tránh lại đuổi đối phương đi tự sát. Giờ người thì bắt được rồi, nhưng tình hình có chút nan giải- cậu phát hiện mình không có cách nào giết chết Sương Ngạo Thiên, lấy được quyền năng Bất Tử Điểu từ trên người cô ta.
Một khi cậu ra tay, quyền năng Luân Hồi trên người Sương Ngạo Thiên sẽ tự động được kích hoạt, khiến cô ta tái sinh, cho cô ta cơ hội trốn thoát. Đến lúc đó, tất cả những gì họ vây đuổi chặn bắt trước đó, đều sẽ trở thành công cốc.
Thương Hành Y nhìn ra sự do dự của cậu, ân cần nói: "Có muốn thử dùng quyền năng Cự Long cấm cô ta tái sinh không?"
"Vừa rồi thì được, bây giờ thì không." Bất Kiến Hàn lắc đầu, "Quyền năng mộng cảnh của Hồ Điệp Mộng Mị là con dao hai lưỡi, khiến cô ta lạc trong mộng cảnh, đồng thời cũng khiến cô ta trở thành chủ nhân của mộng cảnh. Bây giờ trạng thái của cô ta chủ yếu dựa theo nhận thức của chính cô ta, cho dù anh có sử dụng cấm lệnh với cô ta, chỉ cần cô ta không tin chắc rằng mình bị cấm sử dụng quyền năng, thì có khả năng lại kích hoạt tái sinh."
Thương Hành Y: "Vậy dùng quyền năng Hải Yêu thì sao? Hải Yêu và Bất Tử Điểu là mảnh vỡ quyền năng cùng cấp, có thể lợi dụng quyền năng của Hải Yêu, để hoán đổi quyền năng Bất Tử Điểu ra khỏi người cô ta. Như vậy có thể giết chết cô ta, mà sẽ không kích hoạt Luân Hồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT