Ở phần đuôi của Urdo, Bất Kiến Hàn, Thương Hành Y và Tạ Kỳ bước nhanh giữa hành lang, tiếng bước chân dồn dập của họ vang vọng trong hành lang trống trải.
"...Urdo phòng bị lỏng lẻo vậy sao?" Tạ Kỳ không đi thẳng về phía trước, mà chắp hai tay sau lưng, vừa đi vừa xoay người, tò mò nhìn quanh bốn phía: "Đi một đường đến đây, vậy mà lại không có một tên bảo vệ nào."
"Có lẽ là không có, cũng có thể là căn bản không cần thiết." Giọng điệu Bất Kiến Hàn rất bình thản: "Nguyên tắc sáng lập của Urdo, là duy trì sự tồn tại của sinh linh Thiên Đường, vì vậy ngay từ đầu khi chế tạo, nó đã được quyết định là phải có hai công năng.”
"Thứ nhất là trở thành 'màn đêm' của Thiên Đường, che chắn ánh sáng và nhiệt độ của kỷ nguyên thứ ba, mang đến đêm tối và lạnh lẽo cho tất cả sinh linh còn lại cầu sinh trên mặt đất. Thứ hai là trở thành 'con tàu Noah' của vĩnh trú, bên trong nó có một hệ thống sinh thái tuần hoàn hoàn chỉnh. Cho dù trong tai họa khô hạn cuối kỷ nguyên thứ ba, sinh linh trên mặt đất toàn bộ diệt tuyệt, nó cũng sẽ bảo tồn tốt mầm sống cuối cùng, hướng đến kỷ nguyên mới.”
"Muốn ở bên trong xây dựng một vòng tuần hoàn sinh thái cân bằng, đối với việc giám sát hình ảnh các bộ phận của cá voi khổng lồ, đo lường nhiệt độ, độ ẩm, môi trường và thành phần sinh vật, là không thể thiếu. Từ khoảnh khắc chúng ta xuất hiện trong cá voi, đã ở dưới tầm mắt của người điều khiển Urdo rồi."
Thương Hành Y: "Nhưng những gì chúng ta nhìn thấy trước mắt... hoàn toàn không thấy, có dấu hiệu tồn tại của sự sống.”
"Ừ, theo lẽ thường mà nói, đây là điều bất thường." Bất Kiến Hàn nói: "Tình huống này chỉ có thể nói là nằm ngoài dự liệu của em, trong dự liệu của tình lý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT