Khoảng gần một phút sau, tình trạng tê chân của Bất Kiến Hàn mới hơi thuyên giảm.
Cậu vịn vai người thanh niên, ngượng ngùng đứng dậy khỏi người anh, lúc rời đi chỉ cảm thấy trên người mình đều đã nhiễm một tầng hương hoa hồng nhàn nhạt.
"Tôi không sao rồi, ra ngoài phòng xem thử thế nào đi." Để che giấu sự không tự nhiên của mình, Bất Kiến Hàn chủ động chuyển chủ đề.
Người thanh niên khẽ đáp lại một tiếng, trả lại điện thoại cho Bất Kiến Hàn.
Điện thoại chiếu sáng hành lang tối tăm, gạch lát sàn phản quang lạnh lẽo và tủ cứu hỏa được bao phủ trong quầng sáng trắng bệch, vô cùng sạch sẽ, nhưng sự sạch sẽ này mang theo một loại cảm giác áp bức lạnh lẽo, máy móc.
Bất Kiến Hàn và người thanh niên lần lượt ra khỏi phòng, cậu quay người lại thì nhìn thấy số phòng dán bên khung cửa phòng phía sau: "Phòng bệnh 303".
Người thanh niên chủ động giải thích: "Vừa rồi tôi bị nhốt ở phòng bên cạnh cậu, phòng 301."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT