Cách hơn hai năm, cuối cùng Bất Kiến Hàn cũng trở về căn nhà ở thành phố Sở Đình.
Khi cậu dùng chìa khóa mở cửa nhà, bên trong căn phòng tối đen như mực. Không có ánh đèn sáng ấm áp của phòng khách, cũng không có tiếng xào nấu lách cách trong bếp. Cậu đi qua lối vào, thành thạo ấn nút công tắc đèn trên bức tường bên tay phải, ánh đèn trắng bệch bật sáng, chiếu rọi cả gian phòng khách rộng lớn trống trải.
Mọi bài trí đều vô cùng quen thuộc, nhưng lại có vẻ xa lạ đến thế.
Trong nhà thiếu đi rất nhiều thứ, chủ yếu là quần áo và đồ dùng cá nhân của Bất Độ Bình. Lúc Bất Độ Bình rời đi, dường như đã sớm dự liệu được mình sẽ không quay trở lại nữa, đem tất cả đồ đạc của mình về quê hoặc là dọn dẹp vứt bỏ hết.
Bất Kiến Hàn đi một vòng, không tìm thấy thứ gì đặc biệt, bèn quay về phòng của mình, ngồi xuống trước bàn máy tính.
Cậu vẫn nhớ căn nhà này là do Bất Độ Bình mua ngay cổng trường cấp ba của cậu để tiện cho việc đi học. Mặc dù cậu học cấp ba không bao lâu đã đi luyện thi nghệ thuật, nhưng hai bố con họ sau đó vẫn luôn sống ở đây, không chuyển đi.
Lúc mới mua, giá nhà còn khá rẻ. Một căn hộ hơn một trăm mét vuông ở thành phố hạng nhất, mua chỉ tốn hơn hai triệu tệ. Mấy năm nay giá nhà tăng vọt, một căn hộ như thế này, không có năm sáu triệu, tuyệt đối không mua nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT