Bà nội uy hiếp Bất Kiến Hàn, nói rằng nếu cậu không về nhà cùng Bất Độ Bình, bà cụ sẽ không đứng dậy khỏi mặt đất. Cuối cùng Bất Kiến Hàn đành phải thỏa hiệp.
Cậu không bao giờ ngại đối đầu trực diện với Bất Độ Bình, nhưng lại hoàn toàn bó tay trước thói ăn vạ của người già. Sau đó bà nội ở lại thành phố Sở Đình gần một tháng, cho đến khi mối quan hệ giữa cậu và Bất Độ Bình dần dần dịu đi mới trở về quê.
Lúc này học kỳ cuối cùng của lớp 12 sắp bắt đầu, Bất Kiến Hàn phải trở lại trường để ôn tập văn hóa.
May mắn thay, nền tảng văn hóa của cậu khá tốt, trong lần kiểm tra khảo sát đầu tiên sau khi trở lại trường đã có thể đạt khoảng 400 điểm, để bắt kịp tiến độ cũng không phải là quá khó khăn. Trong thời gian này cũng đã xảy ra những chuyện tốt, ví dụ như cậu nhận được giấy chứng nhận đạt yêu cầu trong kỳ thi riêng của Học viện Mỹ thuật Kinh Hoa, với thành tích đứng đầu.
Hôm đó Bất Độ Bình rất vui, đặc biệt xin nghỉ một ngày cuối tuần, đưa Bất Kiến Hàn đến bảo tàng nghệ thuật chơi.
Bất Kiến Hàn nghiêm túc chuẩn bị cho kỳ thi đại học, theo Bất Độ Bình thấy thì cuối cùng cậu cũng đã quay trở lại đúng hướng, hai người cũng khôi phục lại phương thức ở chung như trước kỳ thi nghệ thuật. Bất Độ Bình thường xuyên hỏi han Bất Kiến Hàn, không để cậu làm bất kỳ việc nhà nào, mỗi ngày đều chuẩn bị cơm nước sẵn, giữa trưa còn lái xe đưa cơm đến trường.
Bất Kiến Hàn thực sự không thể chịu nổi sự ân cần quá mức của ông, bảo ông đừng làm phiền nữa. Bất Độ Bình lại coi như gió thoảng bên tai, chỉ nói: "Con cứ chuyên tâm ôn thi là được, đây là việc quan trọng nhất của con hiện tại, tất cả những việc khác đều phải nhường đường cho kỳ thi đại học. Công tác hậu cần có cần gì, bố đều sẽ giúp con làm tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT