"Tôi không sợ thảm họa mà cơn bão này mang đến cho thành phố Phục Hồi, ngược lại, tôi cảm kích nó vì đã cho tôi có được hình dạng mà tôi hằng mong ước. Nhưng, ngoài sự si mê đối với nhân ngoại và quái vật, thứ duy nhất mà tôi không thể buông bỏ chính là Mộc Mộc.”
Tạ Kỳ nói với Bất Kiến Hàn.
"Tôi rất có thành ý muốn giao dịch với cậu. Nếu cậu có thể đồng ý giúp tôi làm việc này, không chỉ là thuốc hạ sốt, tất cả tài nguyên có trong tòa nhà nội trú, tôi đều có thể quyết định chia sẻ cho cậu. Ở tòa nhà nội trú còn có bác sĩ Phó Dật Minh, anh ấy có kinh nghiệm điều trị bệnh truyền nhiễm, chúng ta có khả năng rất lớn có thể giúp Thương Hành Y an toàn vượt qua giai đoạn nguy hiểm và tỉnh lại."
"Nghe có vẻ như tôi không thể từ chối." Bất Kiến Hàn cười khổ: "Nhưng vấn đề bây giờ không phải là tôi có đồng ý hay không, mà là với mức độ nguy hiểm của tòa nhà khám bệnh, tôi đi vào chắc chắn sẽ chết. Điều này hoàn toàn vô nghĩa."
Tạ Kỳ nói: "Tôi thấy chưa chắc. Mức độ xâm nhập của cậu đã đạt đến khoảng 33, trong phạm vi bệnh viện chỉ đứng sau tôi, nói cách khác, mức độ mạnh mẽ của bệnh trạng của cậu cũng chỉ đứng sau tôi. Nếu tôi sử dụng Tung Ma Tướng để giúp cậu thúc đẩy và tăng cường mức độ xâm nhập, sức chiến đấu của cậu sẽ nhanh chóng đuổi kịp tôi. Không nói đến việc tiêu diệt cái kén khổng lồ nhưng với điều kiện hành động thận trọng, vào tầng dưới của tòa nhà khám bệnh để tìm một người thì chắc là không có vấn đề gì.”
Bất Kiến Hàn trầm ngâm một lúc.
Đúng như Tạ Kỳ đã nói, bên ngoài nguy hiểm rình rập, cậu đã không còn nhiều thời gian và sức lực để tìm kiếm nguồn thuốc hạ sốt khác, tình hình của Thương Hành Y cũng không thể trì hoãn thêm được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT