Điều mà Bất Kiến Hàn và những người khác không biết là, không lâu sau khi họ rời đi, Sương Ngạo Thiên và Vương Đức Phát đã dẫn theo vài người đồng đội còn sót lại của họ trở về bến xe buýt của trường học bỏ hoang.
Cảnh tượng trước mắt khiến hai người đều ngẩn người.
Bến xe vốn nên có hai chiếc xe buýt đỗ lại, bây giờ chỉ còn lại một chiếc. Trong chiếc xe duy nhất còn sót lại đó, đã chật ních những hành khách có hình dạng đáng sợ.
Hai mươi lăm chiếc ghế, trên mỗi chiếc ghế đều có một bức tượng sáp mặc váy xanh giống hệt nhau. Còn những chỗ trống có thể đứng được, đều chật ních zombie đang nhỏ máu.
Zombie chen chúc nhau kín mít từng ngóc ngách trong xe, thậm chí còn không đủ chỗ, những móng vuốt rách nát của chúng thò ra từ cửa sổ, giãy giụa khiến cả chiếc xe buýt trông giống như một con rết gầm cao.
"Chắc chắn là tên khốn nạn Thương Hành Y đó, đã ném tất cả hành khách mà chiếc xe buýt của bọn họ phải chở vào xe của chúng ta nên mới thành ra thế này!" Vương Đức Phát mặt mày tái mét, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thủ đoạn của anh ta đúng là vẫn kinh tởm như mọi khi."
Sắc mặt Sương Ngạo Thiên cũng không khá hơn: "Vấn đề bây giờ là, tình huống này, chúng ta phải chen lên xe bằng cách nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play