Bất Kiến Hàn giật mình, tỉnh táo lại, nhận ra mình đang vô thức tiến lại gần bức tranh này, mặt gần như áp sát vào tranh, trên tấm kính đóng khung tranh, phản chiếu mờ ảo hình bóng người qua lại.
Cảnh tượng trước mắt chồng chéo và rung chuyển, cảm giác mơ hồ khi tâm trí bị bức tranh thu hút vẫn còn đó, cậu vội vàng lùi lại vài bước với nỗi sợ hãi trong lòng.
“Làm sao thế lão Hàn?” Lâm Truyện Phong đứng bên cạnh nhìn cậu, vô cùng quan tâm hỏi: “Say máy bay à?”
“Không sao đâu, chỉ hơi chóng mặt một chút thôi.” Bất Kiến Hàn xoa xoa thái dương, tay bỗng nhiên khựng lại.
Bỗng nhiên cậu nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng.
“Không sao thì tốt… Cậu rất có mắt nhìn, bức tranh này là tác phẩm mà tôi thích nhất đấy.” Lâm Truyện Phong nói: “Cậu xem bức tranh này một lát, hay để tôi dẫn cậu đi xem những bức tranh khác phía sau?”
Bất Kiến Hàn kiên quyết lắc đầu: “Không cần, tôi đi vệ sinh cái đã.”
Nói xong, cậu ngay lập tức lao ra khỏi phòng triễn lãm.
“Này cậu đi thì cứ đi, chạy nhanh như vậy làm gì...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT