"Phải nói là, đây quả là một lời an ủi độc đáo."
"Tuy cách anh diễn đạt có vẻ u ám, đáng sợ.” Bất Kiến Hàn nói: "Nhưng sau khi nghe xong, tôi lại cảm thấy nó thật lãng mạn.”
"Những lời này nghe cho vui thôi. Nếu cậu thực sự không hiểu tôi đang nói gì thì quên hết đi cũng không sao." Thương Hành Y nhún vai với cậu: "Tôi có thể giải thích câu trả lời của mình bằng những lời lẽ dễ hiểu hơn: Đối với những người mang chấp niệm, thời gian sẽ ngừng trôi trên linh hồn họ, không còn tiến về phía trước nữa. Họ sẽ mãi mãi đóng băng ở hình ảnh đẹp nhất, không lớn lên, cũng không già đi. Để tôi kể cho cậu nghe phản ứng của người thường khi đọc những ghi chép trước đây của cậu nhé- họ sẽ nghĩ rằng cậu là một kẻ điên rồ, không thể lý giải, tự hỏi sống không tốt hay sao, trà sữa không ngon hay game không hay, sao lại nghĩ quẩn đến mức treo cổ trên cây chứ?”
"Hiện tại, cậu chỉ là tạm thời quên đi ký ức của mình, nhưng niềm đam mê và sự kiên trì với hội họa đã trở thành bản năng khắc sâu vào DNA của cậu rồi. Nếu không, cậu sẽ không thể dễ dàng hiểu được chấp niệm này như vậy, phải không?"
Bất Kiến Hàn nói: "Nhưng những gì anh vừa nói với tôi…”
"Khi đối diện với cậu, tôi thường xuyên cảm thấy rất mâu thuẫn. Tôi vừa hy vọng cậu có thể hiểu tôi nhiều hơn, vừa hy vọng cậu đừng biết quá nhiều về tôi." Thương Hành Y khoanh tay trước ngực, chống cằm thở dài: "Haiz, tôi vừa nóng lòng muốn thể hiện mọi mặt và suy nghĩ của mình trước mặt cậu, vừa lo lắng việc trở nên quá rõ ràng trước mặt cậu sẽ khiến tôi mất đi sự bí ẩn và mới mẻ, dẫn đến sự nhàm chán của cậu, thật sự rất khó xử. Nên đôi khi tôi lỡ lời, không nhịn được nói nhiều quá. Những lời lải nhải đó, cậu cứ nghe cho vui thôi, đừng để tâm quá.”
Bất Kiến Hàn bật cười: "Phức tạp vậy sao? Nói như thể anh đang thầm mến tôi vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT