Ánh sáng trắng của đèn pin rung lắc dữ dội trong đường hầm tối đen, khiến người ta hoa cả mắt.
Tiếng lộp cộp, lộp cộp vang vọng dồn dập trong đường hầm, Bất Kiến Hàn dẫn theo hai đứa trẻ chạy như bay. Nghe tiếng bước chân truy đuổi của bà Thái phía sau, cậu không khỏi thầm chửi rủa một câu, tín hiệu đến thật đúng lúc.
Biết trước rằng dù có chết cũng sẽ bị phát hiện, thì cậu đã nghe điện thoại của Thương Hành Y rồi! Tuy chẳng có tác dụng gì thiết thực, nhưng hiệu quả an ủi tâm lý quả thật là số một.
Ban đầu, Bất Kiến Hàn dắt hai đứa trẻ chạy, nhưng chẳng mấy chốc, Tiểu Minh lại chạy dẫn đường phía trước, Bất Kiến Hàn dắt Tiểu Hồng chạy theo phía sau. Nhờ sự quen thuộc với đường hầm, Tiểu Minh dễ dàng đánh lạc hướng bà Thái hai lần, sau đó dẫn Tiểu Hồng và Bất Kiến Hàn nấp vào góc khuất của một ngã ba.
Cũng giống như trước đó, sau khi đuổi theo đến gần họ, bà ta mất dấu, do dự ở ngã ba một lúc lâu.
Trong lúc đó, Bất Kiến Hàn nắm chặt điện thoại, hy vọng nó đừng đột nhiên đổ chuông nữa.
Thương Hành Y cũng rất biết điều, dường như biết lúc này cậu không tiện nghe điện thoại, nên không gọi lại nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT